Chương trước
Chương sau
Draco không nhìn người xem trầm trồ khen ngợi, cứng rắn kéo Harry đi ra quán bar.
Anh nhìn trái nhìn phải, cảm thấy địa điểm vẫn không đúng, lại kéo Harry vào một ngõ nhỏ, lấy đũa phép ra, không nói hai lời dùng chú lập đình lên người Harry.
“Em làm gì vậy…” Harry liên tục bị vài chú ngữ loang loáng đánh tới, trừng mắt nhìn Draco.
“Không được? Không có khả năng.” Draco khó có thể tin, sau đó anh lại đến gần môi Harry.
Harry tuy rằng không hiểu Draco muốn làm cái gì nhưng anh vẫn giống vừa rồi, hai tay ôm thắt lưng Draco.
Nhưng lần này Draco nắm cằm Harry, cưỡng chế mở ra.
Harry giống như là đi gặp nha sĩ, phát ra câu hỏi “A — a a?” khó hiểu.
Draco ngửi, “Cũng không giống độc dược đa dịch, chỉ có mùi rượu… Chẳng lẽ do uống rượu?”
Đến đây Harry mới hiểu ý Draco, anh làm cho mình có thể nói, trừng mắt hỏi, “Từ từ, em nghĩ rằng anh không phải anh?”
“Nếu không còn có thể giải thích thế nào?” Draco hoài nghi nhìn người cao lớn trước mắt.
“Vậy…” Harry đột nhiên nguy hiểm, “Vậy vừa rồi em tưởng hôn em là ai!? Nếu em cho rằng anh không phải anh!?”
Draco sửng sốt, nhíu mày nói, “Tôi không nghĩ là ai, vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn. Mà Potter sẽ không nói như vậy, nói mau, anh có phải Potter không!? Sao lại giả thành anh ta?”
“Đương nhiên anh là Potter!!” Harry tức giận, “Vừa mới cũng không phải ngoài ý muốn!! Em ôm cổ anh, đến gần anh!! Em còn hôn anh, rất nhiều lần!! Anh cảm giác được!!”
Draco nhẹ nhàng nhìn chung quanh một chút, may ngõ nhỏ tối không có ai.
“Đó không phải trọng điểm, trọng điểm là nếu anh thật sự là Potter, như vậy chúng ta đều say. Tôi không cẩn thận hôn anh, tôi xin lỗi. Anh có thể về nhà ngủ một giấc, quên tối hôm nay, coi như chỉ là một giấc mơ kỳ quái.”
“Không! Anh không say, hoàn toàn không!!” Harry ôm lấy Draco đang muốn lui lại, lớn tiếng hỏi, “Ý em là… em say rượu mới hôn anh? Em nói những gì về chúng ta… Đều là, đều là say rượu nói lung tung?”
“Tôi nói cái gì? Cái gì về chúng ta?” Đến lượt Draco trừng Harry, lần này anh không hiểu.
Harry nói to, cầm tay Draco càng dùng sức.
“Sao không có!? Em nói anh giảo hoạt, đúng! Anh thừa nhận, anh muốn dùng cơ hội vừa rồi thân cận em, cho dù chỉ hôn hai má cũng được! Nhưng… Nhưng em nói chúng ta có thể có càng nhiều, gần nhau càng nhiều, sau đó em ôm lấy cổ anh hôn anh, không phải sao!?”
Draco trợn tròn mắt, mới nghĩ khả năng lý giải của Harry thật sự khó có thể tin, mà cũng không nên hôn môi, chỉ là trước khi nói, anh đột nhiên phát hiện một điểm quan trọng khác. “Từ từ, anh nói anh muốn hôn tôi? Tại sao?”
“Anh thích em! Đương nhiên sẽ muốn hôn em!” Harry đúng lý hợp tình nói, thấy Draco nhướng mày thì không phục nói tiếp, “Em cũng thích anh, không phải sao!? Anh biết, em thường xuyên nhìn lén anh, anh có thể cảm giác tầm mắt của em, thậm chí khi trong chiến đấu em cũng tìm cơ hội dựa vào người anh, hiện tại anh đã biết, anh sẽ không nhận sai!”
“Em, em không có! Anh làm sao…” Draco kêu lên, nhưng nói được một nửa, miệng lại bị một người khác chặn lại bằng phương thức rất nhiệt tình.
Draco thét lớn một tiếng, lần thứ hai giãy dụa dưới đáy lòng muốn đẩy ra hay không… Nhưng Harry nhiệt tình ôm cùng đầu lưỡi chết tiệt kia lại mang đến hưng phấn và nhiệt độ. Mà lần này anh không có ghế cao đỡ anh mới phát giác, nụ hôn của Harry sẽ làm đầu gối anh như nhũn ra…
Anh nghĩ mình cô đơn tịch mịch lâu lắm nên mới có thể ‘dễ dàng tha thứ’. Tính tính anh đã bao lâu không giải trí?1 tháng? Hay 3 tháng? Lâu đến mức anh cũng không nhớ rõ. Cho nên đúng vậy, chắc chắn là bụng đói ăn quàng… Ha a… Tuy rằng rất tốt…
Khi bọn họ tách ra, Draco thở dốc, không ý thức được anh lại bỏ lỡ cơ hội cự tuyệt Harry nghiêm chỉnh.
Harry cũng thở hổn hển nói, “Xem, chúng ta hôn tốt lắm, anh chưa bao giờ có cảm giác này… Trực giác nói cho anh biết đây là đúng, Draco, em không thể phủ nhận…” Nói xong Harry lại không nhịn được hôn nhiệt liệt.
Lần này Draco càng không kháng cự.
Anh mơ hồ nghĩ hiện tại đẩy Harry ra thì Harry sẽ nói nữa, đương nhiên anh sẽ không thừa nhận đó là lý do. Mà anh cũng phải thừa nhận cảm giác Harry cho anh rất tuyệt, từ mọi phương diện.
Như vậy có lẽ anh có thể ngắn ngủi hưởng thụ một chút kích tình này, đến khi chuyện bọn họ bị phơi bày dưới ánh mặt trời vào một ngày nào đó.
Nếu Draco bị bắt thói quen cho Wood hoặc những bạn trai trước làm gì thì từ Harry lại đến một lần, anh nghĩ mình còn chịu đựng được, chỉ cần đừng chờ mong nhiều lắm.
Sáng sớm thứ tư, Draco ngáp đi vào văn phòng.
Lúc này Blaise đã ngồi ở sau bàn làm việc, ăn xong bữa sáng, đang hưởng thụ li Cafe đầu tiên của hôm nay. Văn phòng chảy xuôi âm nhạc mềm nhẹ, Blaise ngẫu nhiên sẽ mở âm nhạc khi không phải tiếp khách.
Draco tiến vào văn phòng rất giống quán Cafe, lại ngáp một cái. “Chào buổi sáng.”
Blaise thoải mái tựa vào ghế dựa thoải mái, trong tay cầm cafe, nhướng mày chào.
“Chào buổi sáng Draco, nhìn cậu không phải tốt lắm.”
“Tối hôm qua uống chút rượu.” Draco đi đến vị trí của mình, “Có lẽ say rượu.”
Blaise vừa nghe vừa cười xấu xa nói, “Đã nghĩ thông sao? Có thu hoạch không?”
“Thông cái gì.” Draco miễn cưỡng liếc Blaise rồi kiểm tra có khách khẩn cấp nhắn theo thường lệ, lấy tấm da dê viết ý kiến.
“Không phải đi bar sao?” Blaise chớp mắt. Anh biết Draco chỉ cần uống rượu thì gần như là đi gay bar, mà nơi đó cũng là ống dẫn chủ yếu cho Draco tìm kiếm gặp gỡ bất ngờ.
Draco tạm dừng một chút, đầu cũng không nâng lẩm bẩm, “Đã đi, mà tôi tính dừng một thời gian rồi mới đi.”
“Vậy chúc mừng cậu, lần này là dạng gì?” Blaise nhếch miệng tò mò hỏi, sau đó thấy Draco liếc thì lập tức chối, “Là Pansy muốn biết, cô ấy quan tâm cậu, mà cậu cũng đã lâu không có tới nhà chúng tôi, cô ấy vẫn hỏi tôi tình hình của cậu. A, cô ấy cũng nghe nói chuyện Wood.”
“Vậy thì tôi càng không thể xuất hiện.” Draco nao núng, “Tôi sẽ bị Pansy đùa cợt thẳng đến lúc đi.”
“Đương nhiên, ngay từ đầu cô ấy đã không thích Wood, cô ấy vẫn nói sở thích cổ quái mê luyến dáng người của cậu phải sửa, nếu không thật sự giống như dì Narcissa nói, dựa vào Scor làm bạn qua nửa đời sau.”
Lúc này Draco càng bận rộn, sau khi viết lên tờ giấy cuối cùng, cậu còn cố ý cúi đầu cuốn chúng nó.
“Giúp tôi nói với Pansy, cám ơn cô ấy quan tâm. Chờ tôi phải tìm người có bụng bia thì tôi sẽ mang đến cho cô ấy thưởng thức.”
“Vậy cậu có thu hoạch không? Đừng nghĩ mơ hồ.” Blaise khôn khéo nói.
Draco ngẩng đầu, đột nhiên nói, “Lại nói, ngày hôm qua tôi ở ngoài Gringotts còn đụng Oliver.”
Blaise sửng sốt, “Wood? Sau đó?”
“Anh ta muốn vay tiền, cậu biết, nhà trọ.” Draco gõ bút.
“Quá tuyệt vời, quả là người đặc biệt.” Blaise mở lớn miệng, sau đó tạm dừng, “Từ từ cậu sẽ không nói cho tôi biết cậu cho vay, sau đó một mình chạy đi uống rượu giải sầu?”
Draco xem thường, “Năng lực tưởng tượng rất bay bổng, nhưng tôi không nghĩ đặc biệt hơn anh ta, được rồi, là Potter cho vay.”
“Potter?” Blaise kinh ngạc nói, “A đúng rồi, chiều hôm qua cậu với Potter đi kiểm tra vòm.”
“Đúng, mà sáng hôm nay tôi còn phải giúp Potter quyết định bán ra cổ phiếu nào lấy tiền để anh ta cho Oliver vay kết hôn, một buổi sáng thú vị a.”
“A Draco.” Trên mặt Blaise xuất hiện quan tâm, “Cậu có khỏe không?”
“Tôi tốt lắm, chỉ là có chút khó chịu.” Draco nhún vai, có chút chột dạ. Kỳ thật anh thầm nghĩ nói sang chuyện khác.
Quả nhiên Blaise không hỏi việc tư của anh nữa, “Vậy hy vọng tin tức này có thể để tâm tình cậu tốt hơn một chút, Walker lộ ra hội đấu giá trang viên Malfoy chính thức lên kế hoạch.”
“Thật sao?” Mắt Draco sáng lên, lập tức hỏi, “Khi nào?”
“Ước chừng sẽ sau khi chấm dứt mùa xuân, tầm tháng 3.”
“Walker có nhắc tới hạn chế chết tiệt gì không, ví dụ như Malfoy không thể tham gia không?”
“Không, tôi đặc biệt hỏi rồi. Hiện tại bộ pháp thuật chỉ hy vọng dùng nó để đổi tiền, càng nhiều càng tốt, cũng không đặt ra điều kiện gì.”
“Quá tuyệt vời, tôi biết mà!” Draco hưng phấn nói, “Đã bắt đầu định giá sao?”
“Hình như vậy nhưng Walker không chịu lộ ra nhiều hơn, dù sao liên quan đến giá quy định bán đấu giá.”
Y theo trình tự bán đấu giá công khai của bộ pháp thuật, tài sản bị bán đấu giá sẽ từ từ những người định giá của bộ pháp thuật tiến hành định giá rồi đưa ra giá quy định. Mà giá thấp hơn giá quy định đều bị bỏ qua.
Nhưng Draco vẫn rất vui vẻ, “Đừng lo, giá quy định kỳ thật không có ý nghĩa nhiều. Tôi chỉ muốn cầm Galleon dùng sức đập vào mặt bộ pháp thuật.”
“Bộ pháp thuật biết nhất định rất vui vẻ, con dê béo.”
“Cũng không quan trọng, chỉ cần có thể lấy lại trang viên.” Draco cười tủm tỉm nói, “Scor nên lớn lên ở trang viên Malfoy, đó là thứ thằng bé nên được, với mọi giá.”
Blaise cười cười, “Hy vọng có thể thuận lợi, nếu cần, tôi còn có một ít dự trữ.”
“Cám ơn.” Draco nói.
Lúc này, lò sưởi đột nhiên toát ra ngọn lửa xanh chen ngang trao đổi ấm áp khó được trong văn phòng.
Draco và Blaise liếc nhau, đều cảm thấy nghi hoặc. Bọn họ sáng hôm nay không có hẹn trước.
Nhưng dù như thế nào Draco vẫn đứng dậy, vuốt trường bào đi đến lò sưởi.
Mà động tác này thiếu chút nữa đụng vào người cao lớn tóc đen bước nhanh ra.
“Potter?” Draco lui lại.
“A Draco, chào buổi sáng, quả nhiên em ở đây.” Harry nhếch miệng cười không ngừng, sau đó sửa, “Em nên gọi anh là Harry.”
“Anh đến làm gì?” Draco nhíu mày, “Sáng nay chúng ta cũng không hẹn trước?”
Harry cũng không phát hiện biểu tình Draco khác, anh kích động lấy ra một quyển trục trong túi. “Tối hôm qua anh quên nói thứ 6 anh có trận bóng, em muốn đến xem không?”
“Đây là cái gì? Không giống như là vé vào cửa?” Draco cúi đầu nhìn, tay Harry thẳng tắp làm anh không thể không cầm.
“A, đây là khóa cảng phòng nghỉ.” Harry trả lời, thấy Draco nhướng mày thì nhanh bổ sung, “Của mình anh, không có người khác! Trong trận đấu, cầu thủ được phân phối một phòng nghỉ, ngay phía trên phòng phát thanh, tầm nhìn tốt hơn phòng vip, nếu em tới thì có thể ngồi đó.”
“Nghe có vẻ thú vị, em còn chưa đi phòng nghỉ.” Draco nhìn quyển trục nhưng không trực tiếp trả lời Harry mời.
“Bên ngoài phòng nghỉ còn có ban công, trận đấu xong, anh có thể bay đi tìm em.” Harry lại nóng bỏng bổ sung.
“Rất tiện.” Draco gật gật đầu, bọn họ sẽ không bị ai thấy.
Harry nghe vậy thì rất vui, “Vậy em tới không?”
Draco nghiêng đầu đánh giá con người cao lớn tóc đen trước mặt mình.
Tươi cười trên mặt Harry biến mất một ít, anh chần chừ hỏi, “Sao, ngày đó em có việc?”
Draco cầm quyển trục, nhún nhún vai, “Chắc không có việc gì, được rồi, mấy giờ bắt đầu?”
“9h30!!” Harry cười, “Anh đi trước, hôm nay phải luyện tập! Gặp em sau!”
“Bye.” Draco gật đầu.
Nhưng Harry mới xoay người rồi lại vòng trở lại, rất nhanh hôn lên môi Draco, “Buổi tối tới tìm em.”
Draco sửng sốt, còn không kịp nói gì Harry đã xoay người đi rồi.
Draco kinh ngạc, lại có chút khó có thể tin, nhưng quyết định đừng nghĩ nhiều.
Nhưng vừa quay đầu, có một cái đũa phép chỉ vào anh.
Blaise mặt không chút thay đổi nói, “Chân dược? Bế quan bí thuật? Chọn một.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.