Sáng sớm, Vesley thức dậy đầu tiên. Nó bị vùi chặt nhất, bởi lẽ cả nhà Dursley ôm nhau mà ngủ, chặt cứng, như thể cái máy ép đang ép nước. Tách mình ra khỏi đống thịt là một khó nhằn. Vesley đứng dậy, nó nhìn xung quanh, rồi đi qua phòng bên cạnh xem thử, chẳng còn ai cả, chắc rằng Harry và lão già đầy râu thô lỗ kia đã rời đi. Như một cơn ác mộng, ai lại có tin những điều này chứ, nhất là với nhà Dursley (trừ Vesley ra) thì cá rằng ai cũng hoảng loạn, mặt mày tái mét, hồn vía lên mây cả!
Vesley bước ra ngoài, vươn vai, hít chút không khí trong lành sau cơn bão dữ. Nhà Dursley cũng thức giấc, họ bẽn lẽn bước ra ngoài, họ vẫn còn sợ, mỗi khi nhớ lại chuyện đêm qua, cảm giác ghê rợn lên tới óc, da đầu giật giật, sống lưng lạnh toát, chân thì run như tắm nước đá.
Họ lên xe, trở về ngôi nhà thân thuộc - Nhà số 4, đường Privet Drive. Dọc đường về, nhà Dursley mua chút thức ăn nhanh, mang lên xe và ăn.
Chưa lúc nào Vesley, đúng hơn là cả nhà Dursley khoái cái cảm giác ở trong nhà như thế này, dây thần kinh như bị kích thích mạnh, mọi thứ trở nên tuyệt vời hơn hết, phải chăng đây là cái cảm giác bị kích thích bởi những thứ yên lành?!
Vesley mệt mỏi lết từng bước lên phòng, nằm sóng soài trên giường, cái mùi chăn mền lúc này thật ấm áp và đầy tuyệt vời.
Đúng, mọi thứ thật tuyệt vời cho tới khi thứ quái gỡ đầy mùi ma phép kia xuất hiện.
Nó xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-dong-song-long-ga/121439/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.