Bị Enma và phu nhân Jimiker ép buộc một lát, tôi lại phải nhào vài cái rồi mới được tha.
”Con yêu, con cũng phải đi ngủ sớm.” Phu nhân Jimiker khuyên nhủ Enma.
”Vâng, bác cũng vậy.” Enma đứng dậy nói “Cảm ơn bữa ăn khuya của bác, vô cùng ngon ạ!”
Phu nhân Jimiker cười tươi một cái, sau đó bắt đầu thu dọn bàn ăn.
Đối với tôi mà nói, tuy rằng ngày ngày vượt qua cái nghèo khó nhưng nó thật sự không quá khó khăn.
Lúc hai tuổi, tôi đã có thể biểu đạt được ý tứ của mình, phu nhân Jimiker rảnh rỗi không có việc làm nên dạy chữ cho tôi.
Phu nhân Jimiker có một cặp kính viễn thị luôn đeo trên cổ, đó là món quàmà con trai trước khi qua đời tặng cho bà, bà ấy vô cùng quý trọng phầnquà này, ít khi đem ra sử dụng, cho dù là xem ti vi bà cũng híp mắt hoặc nghe âm thanh chứ không sử dụng.
Có đôi khi bà vuốt ve cặp kính kia, sau đó buồn bã đứng dậy, nhắc về con trai của bà.
Tôi cố gắng làm một người nghe trung thành của bà lão đáng thương này.
”Cháu yêu, ta dám cá rằng Sharon bé nhỏ chính là đứa trẻ thông minh nhất màta từng gặp” Phu nhân Jimiker luôn khen ngợi tôi với Enma.
”Haha, đó là dĩ nhiên, bởi vì nó là công chúa nhỏ của con mà!” Enma cười, khuôn mặt lộ rõ vẻ kiêu ngạo.
Tôi ở phía sau bàn nhỏ trừng mắt, đem tờ báo thả trên bàn.
”A, không, cục cưng, bảo bối, động tác đó không có chút gì thục nữ cả!” Enma cả kinh kêu lên.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-doi-mat-mau-xam-tro/67417/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.