9 Tháng 1, Snape xác định hắn chưa từng có bất cứ kỳ vọng nào với cái sinh nhật này, thời thơ ấu? Bất luận hắn cố gắng hồi tưởng như thế nào, cũng tìm không ra bất kỳ biểu hiện đặc biệt ý nghĩa của sinh nhật, ngoại trừ, khi mẹ hắn còn sống, ngày này mỗi năm, có miếng‘bánh gato’ nhạt nhẽo vô vị đó, không có kem, không có nến, thậm chí còn không có một tiếng‘chúc mừng sinh nhật’……
Giống như 10 năm trước đó, ngày này mỗi năm, chỉ cần có tiết, thì sau khi tan học, Snape đều sẽ nhìn thấy biểu tình của học sinh giống như đã trải qua ngày tận thế vậy, một lần khác, may mắn là một kỳ nghỉ——ngày giỗ của Lily ……thu thập tốt những bài tập trên lớp càng lộn xộn hơn so với thường ngày——đám thuốc được chế tác loạn cào cào kia, Snape toàn thân phát ra khí áp thấp cơ hồ hiện hẳn ra mà trở về tầng hầm, hắn thậm chí không phát giác ra Harry không ở bên người hắn.
Vẻ mặt vô cảm mà mở ra cánh cửa văn phòng, một giây sau, có xung động muốn muốn đóng lại cánh cửa sau đó xác định lại xem đây có phải nơi mà hắn đã ở 10 năm trời hay không, Snape khóe miệng co rút trừng mắt nhìn tầng hầm bị ‘ trang trí mới toàn bộ’, giấy dán tường và thảm nền đã thay mới, khắp nơi đều là bóng bay lơ lửng, trên mặt bàn còn có mấy hộp quà được bọc lại.
Nhìn khắp một vòng, sau khi cuối cùng xác định đây là văn phòng của chính mình không sai, rút ra ma trượng, một câu‘làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/61266/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.