Nhìn đội viên hai bên đã xếp xong đội hình giữa không trung, Snape mở rương ra, thả trái Bludger và trái Snitch ra, sau đó ngồi lên cán chổi, chết tiệt thật! Hắn nguyền rủa Quidditch!
Vừa mới chuẩn bị bay lên, đột nhiên, sau lưng có cảm giác bị đụng chạm, sau đó, có hai cánh tay ôm lấy eo hắn, nắm lấy cán chổi! Nháy mắt cứng ngắc, cùng lúc với nhìn thấy những ký tự xuất hiện trước mặt, thì liền đã bị kéo lên không trung!
‘Giao cho tôi……’
Căng thẳng, Snape không thể phản ứng mà bị đưa lơ lửng trên không trung, thậm chí còn làm vài động tác di chuyển khó khăn! Sắc mặt xanh mét, chỉ có thể nắm chặt lấy cánh tay hắn không nhìn thấy, chết tiệt thật! Xung lực của việc nhanh chóng bay lên khiến hắn không kịp nắm lấy chổi!
Harry dễ chịu nheo mắt lại, cảm nhận cảm giác kỳ lạ do gió xuyên qua cơ thể mình, điều này hoàn toàn không giống với những lần bay trước đây, mà Merlin biết, cậu đã bao lâu không động đến chổi rồi! Không giống với sự lơ lửng của linh hồn, cậu vô cùng nhớ cảm giác bay lượn như thế này! Mà sau đó 1 giây nam nhân ngồi phía trước bởi vì cậu quá hưng phấn mà làm ra các kiểu bay khác nhau, cảm giác người nam nhân tựa sát vào ngực mình, càng làm cho Harry có thêm những động tác tinh ranh nho nhỏ.
Đột nhiên dừng lại, khiến cho người cứng ngắc căng thẳng phía trước lại một lần nữa đụng mạnh vào trong lòng mình, âm thầm, cọ cọ gò má lên vành tai, nhè nhẹ nhếch lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/61264/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.