Tất cả tinh thần đều tập trung trên người mà mình đang ôm trong tay, Harry thậm chí không nghĩ đến vì sao bản thân lại đột nhiên xuất hiện tại Hogwarts năm 1991, cùng với hoài nghi tính hiện thực của tất cả điều này, lại được nhìn thấy người nam nhân mình tâm tâm niệm niệm 10 năm đã khiến một người đã biến thành linh hồn – cậu sụp đổ, cậu chỉ mỉm cười, nhìn người nam nhân đang bị ôm trong lòng, tham lam, không muốn chớp mắt dù một cái.
Phân viện? Không biết! Khu vực cấm tầng 3? Thôi đi!17 năm trước cậu đã nghe qua rồi, thậm chí là ca khúc của trường? Merlin! Cậu đã hát bài này còn nhiều hơn 7 năm!! Harry cứ như vậy thầm lặng mà ôm lấy vị giáo sư của mình, xác nhận việc nam nhân vẫn còn đang tồn tại là sự thật.
Lần đầu tiên, lễ phân viện của Hogwarts kết thúc trong một không khí kỳ dị, ngay cả cứu thế chủ đến, cũng đều không thu được quá nhiều hoan hô, tất cả mọi người, bao gồm cả các giáo sư, đều đang nhìn chằm chằm về phía Snape mặt đang đen lại, thắng đến khi tất cả kết thúc.
Cơ hồ là gấp gáp không đợi được, Snape vào lúc mà các học trưởng bắt đầu dẫn học sinh viện của mình tiến về phía cửa, liền vội vàng rời đi bằng con đường chuyên dụng cho các giáo sư, thậm chí Dumbledore? Hừ hừ, lão hiện tại nên là chuẩn bị đi tâm sự với đám linh hồn rồi, nhưng mà Snape không cho rằng, những ma pháp hay dược gì đó sẽ hữu dụng đối với đám linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/61256/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.