Harry nuốt một ngụm nước miếng, cứng ngắc ngắc mà gật đầu, mắt nhìn chằm chằm gương mặt Snape không dám rời đi, cố gắng muốn nhìn thấy tình cảm mà mình trông chờ từ gương mặt không chút biểu tình kia.
Snape nhìn bộ dạng căng thẳng của Harry, hơi chút né mặt, ngừng một lúc lâu mới nhè nhẹ mở miệng.
“Lúc cậu tới tất cả đều đã kết thúc rồi? ”
Harry ngây người một lúc, đầu rủ xuống, ánh mắt rơi xuống đôi tay đang đặt trên tay ghế của Snape, thon dài, trắng bệch, đầu ngón tay hơi ngả vàng.
‘Đúng vậy, tất cả đều kết thúc rồi, những người còn sống đều rất tốt’
Snape liếc nhìn những chữ đang lơ lửng trên không khí một chút, lại nhìn nhìn linh hồn đang cúi đầu, hừ lạnh.
“Hình như tên gia hỏa nào đó không hề nằm trong số, nếu không, cũng sẽ không dùng bộ dạng này mà xuất hiện ở đây, nên nói cậu cuối cùng cũng vĩ đại đến mức vì hòa bình của thế giới phù thủy mà hiến thân rồi? ”
Harry nghe Snape nói ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo sự đau thương và mãn nguyện.
‘Không! Bởi vì nguyên nhân khác, bệnh tật gì đó, còn có chính là, lúc cuối cùng, Severus Snape đã rời đi rồi, vĩnh viễn, tôi không còn có thể nhìn thấy……’
Biểu tình của Snape cứng ngắc trong nháy mắt, lâu sau, đứng dậy từ ghế sô pha, muốn sải bước rời đi nhưng lại bị linh hồn nhảy tới đẩy xuống ghế, những chữ xiêu xiêu vẹo vẹo xuất hiện trước mắt, cấp thiết như thế, hoang loạn như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326506/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.