Harry không hề chạy xa, cậu ngơ ngác ở dưới cái trừng của Medusa trước cửa tầng hầm, cúi thấp đầu, Harry nhìn sàn nhà dưới chân, giống như đột nhiên phát hiện có ma văn cổ đại trên đó mà vô cùng nỗ lực nghiên cứu vậy, thẳng tới khi Medusa trên cửa bất lực mà vuốt vuốt cái cằm, đuôi xà từng nhát từng nhát đập lên cánh cửa phát ra thanh âm xi xi.
“Xi, ngu ngốc! Xi xi giáo sư đã nằm xuống rồi oh! Xi! Này này! Tên hỗn đản!”
Harry bị kinh tỉnh, ngẩng đầu nhìn Medusa đang quay mặt trên cửa.
“Xi, Sev hắn dạo này sống như thế nào? ”
“Xi xi……tự cậu không biết hỏi ư? Xi! Cậu rốt cuộc có vào hay không!”
Harry ngậm mồm lại, một lúc lâu sau mới gật gật đầu, vào lúc Medusa mở cửa ra, bỗng nhiên phát hiện ra những việc mình đã làm lúc trước là ngu ngốc tới cỡ nào mà muốn đập tường, ngực lại lần nữa bởi vì có thể nhìn thấy Snape mà bắt đầu nhấp nhô, cái gì mà khác nhau giữa hai người và việc mình rốt cuộc yêu ai loạn cào cào gì đó đã biến mất không còn tung tích, ý nghĩ duy nhất là muốn hung hăng ôm lấy cơ thể so với trước đây càng thêm gầy gò kia ……
Bước vào một bước, hai chân cứ như vậy mà không còn bị Harry bó chặt, dán mắt vào cánh cửa phòng ngủ của Snape, Harry chớp chớp mắt, mơ hồ mà cảm thấy một giây trước mình còn mắt to trừng mắt nhỏ với Medusa, nhưng là hít thở sâu, Harry đẩy ra cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326503/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.