Ánh mặt trời do ma pháp dẫn tới nhảy múa trên chiếc giường hắc sắc trong tầng hầm hôn ám, cơ thể nhợt nhạt nhè nhẹ co lại rồi thoải mái mà giãn ra, Snape mê mê hồ hồ mà mở mắt, nhìn thấy linh hồn tinh thần hừng hực, hậu tri hậu giác mà cảm nhận sự hư nhuyễn và hơi hơi đau nhức ở nơi nào đó của cơ thể, tri nhớ như đàn ong vo ve tràn tới, khiên hắn không biêt phải làm sao mà cứng ngắc ở đó, duy trì tư thế bị ôm lấy, ở trên giường của chính hắn.
Merlin……Snape cảm thấy mặt mình bắt đầu nóng lên, hắn không dám tin mình thế nhưng cùng với tên hỗn đản này đi tới bước này, với một linh hồn? Oh chết tiệt ……còn có thể kỳ dị thêm chút nữa không! Những hình ảnh trong trí nhớ, những nghênh hợp, còn có những thừa nhận kia khiến Snape cơ hồ không cách nào mà duy trì bình tĩnh, hắn cố gắng đẩy ra cái ôm của Harry, mặt vô biểu tình mà rời khỏi giường, lết cái chân vô lực vào trong phòng tắm, không dám quay đầu lại nhìn linh hồn đang tươi cười thỏa mãn kia.
Harry đi theo phía sau Snape vào phòng tắm, thò tay ôm lấy eo nam nhân đang tắm rửa, nhè nhẹ xoa dịu cơ thịt cứng ngắc, bờ môi chầm chậm ma sát lên vành hơi hơi chút phiếm hồng của người kia, đầu lưỡi lúc có lúc không câu động vành tai ôm nhuyễn, thẳng tới khi Snape giận dữ mà ngăn lại.
“Hỗn đản, ngừng lại!”
Harry nghe lời mà dừng lại động tác, ngẩng đầu lên nhìn gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326482/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.