Không khí trong phòng bệnh dường như đặc lại cùng với tiếng ‘kẻ lừa đảo’ nhu hòa mà nhè nhẹ, tất cả mọi người đều nhìn Snape, muốn nói lại thôi, ‘kẻ lừa đảo’, là chỉ ai, là Harry‘đã biến mất’ hay là——bọn họ, trong mắt Dumbledore phiếm lên một ý xin lỗi nghi trọng, chòm râu run run lại không hề nói ra một chữ nào, Gellert nhè nhẹ quay đầu lại, thế nhưng có chút khó có thể nhìn thẳng vào ánh mắt không có chút tiêu cự của Snape, sắc mặt Sirius không rõ là xanh hay trắng, Lupin cúi đầu không nói một lời, chỉ có Pomfrey, cẩn thận lại gần, thanh âm nghẹn ngào, nhìn Snape cơ thể lung lay.
“Oh, Severus, Severus, thầy cần phải trị liệu. ”
Nụ cười khiến người ta đau lòng trên mặt Snape chầm chậm mà biến mất, hắn trầm mặc mà kháng cự, kháng cự bất kỳ ai lại gần, tay trải chống vào bức tường, chầm chậm đi tới lò sưởi, chỉ để lại thanh âm nhàn nhạt trống rỗng không chút nhấp nhô vang vọng trong phòng bệnh.
“Bobby, tôi biết tôi phải chữa cho mình như thế nào, ha, tin tưởng—— kinh nghiệm của tôi, thế này vẫn chưa là gì, thật sự, thật sự——vẫn chưa là gì, đừng đến quấy rầy tôi, đừng……ha ha……ọe……ha……”.
Snape lung lung lay lay mà dùng vai dựa vào tường, tay trái ôm lấy ngực, tay phải gãy xương đang co rút, môi mỏng khép mở, ho do đau đớn, chất lỏng đỏ tươi bết ở trên bức tường trắng tuyết, lấm chấm, lóa mắt lại vừa yêu mị, tất cả mọi người đều nhìn thấy, có cái gì rời ra khỏi cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326463/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.