Sắc trời dần tối, làm xong vài việc cuối cùng, Ôn Chấn Hoa quyết định hôm nay đóng cửa quán sớm một chút, hình như gần đây trong tiểu khu có mấy người đáng nghi thường lui tới.
“Ông chủ, nghe mẹ em nói anh muốn thành lập đội tuần tra khu xã?” Nhân viên Tiểu Phương vừa sắp xếp lại bàn ghế, vừa hỏi. Bởi Ôn ba ba là quản lý khu phố mà.
“Mẹ em cũng khoa trương quá rồi, chẳng qua chỉ tìm vài người để chia nhóm đi tuần tra mà thôi.” Ôn Chấn Hoa bật cười, “Tối về nhà em nên cẩn thận một chút.”
“Vâng” Tiểu Phương gật gật, bỗng nhiên ngẩng cao đầu để tay trước ngực, “Ông chủ anh thật sự không hổ danh là chủ nhiệm vạn năng của khu xã chúng ta, tốt bụng lại điềm đạm, lớn lên vừa đẹp trai còn siêu cấp lịch lãm, làm việc thì chu đáo mà nấu ăn lại ngon nữa, luật sư Đường đúng là thật may mắn.” Nói không chừng lúc ông chủ ở trên giường cũng…, ông chủ và luật sư Đường, á không Nghĩ nữa sẽ chảy máu mũi mất thôi.
“Tiểu Phương, Tiểu Phương?”
Sắp xếp xong bàn ghê, Ôn Chân Hoa gọi mấy tiếng nhưng Tiểu Phương vẫn cười ngây ngô vì còn mãi đắm chìm trong thế giới của riêng mình, được rồi, không phản ứng.
“Lại đang suy nghĩ linh tinh gì đây?” Thì thào một tiếng, cậu nghiêng đầu nhìn về phía con gái đang ngó ra ngoài khung cửa, khó hiểu đi tới “Ôn Đế, con đang nhìn gì vậy?”
“Người đó thật kỳ quái a.” Đường Ôn Đế chỉ ra ngoài cửa, bé nhìn thấy một ông già cầm tấm thảm đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hai-nguoi-cha-o-ben-nhau/7071/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.