Trên tờ giấy trắng vẽ vài đôi tay lớn và nhỏ, có tay đang cầm hoa, có tay bưng bánh ngọt, có tay thì cầm quần áo, có tay đang buộc mái tóc cho một cô bé, có tay xách theo một chiếc cặp nhỏ xinh xắn.
Đường Tường Hi cúi xuống nhìn hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn sang con gái: “Bé cưng, bức tranh này là mẹ sao?”
Đường Ôn Đế gật đầu, vẽ xong nét cuối cùng, bé nói: “Tuy con không có mẹ, nhưng con có papi cùng daddy, còn có chị Tiểu Phương, cô Ánh Phàm, chị Tiểu Phương thì thích hoa, papi sẽ làm bánh ngọt cho con ăn, còn cả giặt quần áo nữa, daddy thì buộc tóc cho con, cô Ánh Phàm sẽ cầm cặp nhỏ xinh xắn, tất cả mọi người đều là mẹ của con. À đúng rồi, Tiểu Vi nói mẹ của cậu ấy không biết làm bánh ngọt, Tiểu Hùng nói mẹ cậu ấy sẽ không giặt quần áo, cho nên mẹ của con vẫn lợi hại nhất.”
“Đương nhiên rồi, chúng ta là người mẹ lợi hại nhất của Ôn Đế Vô địch thiên hạ ahh ” Đường Tường Hi cảm động ôm lấy con gái, “Nhất định bé cưng sẽ đạt được vị trí số một.”
Hốc mắt Ôn Chấn Hoa nóng lên, cậu đứng dậy ôm lấy hai cha con rồi hít một hơi thật sâu, con gái bé bỏng lại ngoan ngoãn hiểu biết thế này, hỏi bọn cậu có thể không yêu thương được sao.
Một nhà ba người ôm nhau trong chốc lát, Ôn Chấn Hoa nhìn đồng hồ, xoa đầu con gái, “Ôn Đế, giờ không còn sớm, papi đi pha nước tắm, con lấy quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hai-nguoi-cha-o-ben-nhau/2200183/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.