Tầm mắt Phương Tĩnh Trúc vẫn đang dừng trên cổ Ôn Chấn Hoa, nơi đó có một vệt nhỏ màu đỏ thẫm, kết hợp với hành đông hôn thân mật vừa rồi … Hoá ra hai người này đúng là một đôi, ban đầu cô còn tưởng chắc bọn họ có nỗi khổ gì đó mới chung sống cùng nhau và nuôi nấng một đứa nhỏ.
Nghĩ đến đây, cô cũng hiểu ra lúc nãy hai người này đang làm chuyện gì, nhất thời đỏ mặt, dáng vẻ vô cùng xấu hổ.
“Cô – giáo – Phương.” Thấy hung thần nhân gian cứ nhìn chằm chằm Ôn Chấn Hoa, Đường Tường Hi lại gằn giọng: “Cô tới riêng đây là để ngắm vợ của tôi sao?”
“…” Phương Tĩnh Trúc phục hồi tinh thần, trông thấy vẻ đắc ý của Đường Tường Hi, cô liền muốn nổi khùng, thế nhưng còn chưa kịp cãi lại đã bị Ôn Chấn Hoa chặn lời.
“Cô Phương, mời uống nước trái cây, có cả bánh ngọt này.” Ôn Chấn Hoa lườm Đường Tường Hi, cậu để đĩa bánh ngọt và nước trái cây trước mặt Phương Tĩnh Trúc, kế tiếp lại mỉm cười tỏ ý xin lỗi: “Thật ngại quá, để cô phải chờ lâu.” Sau đó vội vàng thu nhặt quần áo rơi trên sàn nhà rồi mang vào phòng tắm.
Vì không muốn để Đường Tường Hi lại gây hấn với Phương Tĩnh Trúc, cậu liền nhanh chóng đi ra, sau đó ngồi xuống bên cạnh Đường Tường Hi, “Cô Phương, cô tới đây là …?”
Lúc này Phương Tĩnh Trúc mới sực nhớ tới mục đích đến đây hôm nay, cô không dám nhìn Ôn Chấn Hoa, chỉ sợ nhỡ nhìn vào dấu vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hai-nguoi-cha-o-ben-nhau/2200172/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.