* * * Rome, 41 AD.
Lang thang cùng những chú mèo, Clark bỗng phát hiện một thứ sáng rực trong đêm đen. Mèo nhỏ tò mò bỏ lại đám bạn mới quên, tiến tới gần. Một tiệm sách? Sao lại có một tiệm sách còn sáng đèn giờ này chứ?
Clark nhảy lên nơi được coi là cửa sổ, tò mò ngó vào.
Dưới ánh sáng rực rỡ của vô số ngọn nến, những cuộn giấy vàng lấp lánh xếp chồng cao ngất. Nó làm Clark nhớ tới chốn chủ nhân ở cũng từng có rất rất nhiều sách.
"Ôi chao? Có vẻ như tiệm sách của ta có khách tới thăm nhỉ?" Aziraphale tươi cười đặt những cuộn giấy ôm trên tay xuống bàn: "Nhóc muốn ăn nhẹ chứ?"
Lưỡng lự một hồi, Clark nhẹ kêu một tiếng:
"Meo!"
"Vậy hãy ra cửa chính, chờ ta một chút được chứ?" Aziraphale vuốt ve bộ lông đen mềm mại.
"Meo!"
Clark ngoan ngoãn nhảy xuống khỏi cửa sổ, ngồi đợi ở mặt trước của tiệm. Dù không biết vì nguyên do gì, nhưng nó chẳng thể nào từ chối mong muốn tới từ thiên thần xinh đẹp ấy.
Aziraphale nhẹ nhàng đẩy mở cửa. Trên tay anh ta còn bưng theo một cái bát lớn.
"Để nhóc phải chờ đợi rồi." Aziraphale hào hứng đặt xuống và đẩy bát sữa về phía mèo nhỏ: "Hãy dùng ngon miệng nhé."
"Meo!"
Nghe chú mèo đáp lại mình, Aziraphale vui vẻ cười tít cả mắt.
Kể từ khi được sinh ra, anh ta chưa từng thấy một sinh vật màu đen nào chủ động tới gần mình cả. Oh, tất nhiên là trước mèo nhỏ này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-good-omens-toi-la-mot-chu-meo/2817993/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.