Chương trước
Chương sau
Vừa bước lên trên chỗ đóng quân của hội Grimoire Heart — thời điểm khi chiến thuyền dừng lại ở bên cạnh bờ biển, Lạc Lan chợt nghe được từ chỗ boong tàu ở đầu khoang thuyền truyền đến tiếng vang thật lớn. Nhất thời cô cảm thấy được tiếng gào thét phải sửa chữa lại con thuyền đang truyền tới.

Nếu nhóm người này lại tiếp tục đánh nhau thì con thuyền sẽ bị tan rã……

Lạc Lan đưa tay vòng ra sau lưng Zeref, vừa đẩy vừa thúc dục: “Nhanh chút, nhanh chút, nhanh chút, nếu không nhanh chút thì con thuyền này sẽ bọ bọn họ chơi đùa tới mức xấu xí!”

Zeref trở tay nắm được tay cô, nắm cô đi từ boong tàu vòng đến bên phải của phi thuyền — Từ trên đường đi hai người đều thấy được chỗ này có lỗ thủng, Zeref vừa mới chuẩn bị hướng ra chỗ đó thăm dò nhìn xem trong đầu khoang thuyền đang là tình huống gì, chỉ thấy bầu trời âm u dày đặc, bên trong đám mây đen bỗng nhiên đánh một luồng điện xuống dưới, thẳng tắp đi vào trong đầu khoang thuyền.

Tại khoảng cách gần như vậy, có cơ hội được quan sát sét đánh tất nhiên rất ít có được, đã vậy còn trong trường hợp dữ dội và đồ sộ như vậy! Việc đầu tiên Lạc Lan làm chính là cảm thán một phen, ngay lập tức liền liền cảm thấy có chút không đúng — Với mức độ mưa nhỏ như thế này…… thì sẽ có sét đánh xuống sao? Cùng với, đợi thêm một lúc nữa mà cô cũng chưa nghe được tiếng sấm vang lên……. A này, về điểm này ngược lại giống như cô đã từng có quen biết!

Trong phút chốc Lạc Lan liền vươn tay chống lên bả vai của Zeref nhảy lên, tầm mắt của cô lập tức lướt qua vách tường đầu người cao hơn so với cô ở đầu khoang thuyền. Trong nháy mắt khi cô vừa mới nhảy lên, cô nhìn thấy được một thân ảnh có một quả đầu vàng kim quen thuộc.

Ngay lập tức cô liền đấm bóp lên bả vai của Zeref: “Zeref Zeref, Laxus ở bên trong !”

Zeref chậm rì quay đầu, nhìn cô một cái thật sâu, Lạc Lan vừa thấy cái nhìn này của anh lập tức liền không lên tiếng, biểu tình có chút ngượng ngùng: “Em chỉ là cảm thấy có một chút ngoài ý muốn, thật sự chỉ là một chút mà thôi!” Cô bóp bàn tay để nhấn mạnh trình độ “Một chút”. “…… Anh nhìn đi, Laxus không là đã bị ngài hội trưởng đuổi ra khỏi hội tồi sao, ở trong này nhìn thấy anh ta thật sự là chuyện ngoài ý muốn nha, anh không nghĩ như vậy sao?”

Zeref không nói trở về, lực đạo nắm tay cố đã có chút tăng thêm.

A nha, người này…… Ghen tị.

Lạc Lan làm mặt quỷ: “Hai ta đều đã như vậy, anh còn để ý tới Laxus để làm cái gì nữa chứ, anh ta là bạn tốt của em đó!…… A, nếu thân phận của hai chúng ta bị bại lộ, phỏng chừng anh ta cũng sẽ không đem em coi như là bạn bè nữa.” Lạc Lan buông lỏng tay ra: “Anh cũng đã nói đây là ‘Một lần cuối cùng’ để giúp bọn họ mà……”

Liền với hai câu đầy trình độ bản lĩnh như vậy, bên trong lại có một luồng điện đánh xuống, theo góc độ của Lạc Lan chỉ có thể nhìn thấy một cỗ khói đen nồng đậm nhẹ nhàng lượn lờn — “Còn tiếp tục như vậy đi xuống nữa thì đoạt thuyền cũng vô dụng a……” Cô lắc lắc tay Zeref, mang theo điểm khẩu khí làm nũng: “Chúng ta đi vào thôi? A? Đi vào nhé?”

Zeref thở dài: “… Thật sự không có biện pháp để bắt em.” Tay anh đang nắm chặt đã có chút rục rịch, nhìn Lạc Lan đã nghĩ đến việc xông vào bên trong, cuối cùng dặn dò một câu: “Ưu tiên cho sự an toàn của em, hiểu chưa?”

Lạc Lan cười tủm tỉm gật đầu một cái, cười khẽ làm một động tác cúi chào: “Tuân mệnh! chủ nhân của ta.”

Mắt thấy Lạc Lan nhẹ nhàng nhảy hướng vào bên trong, Zeref cũng bắt đầu bước đi, theo lỗ thủng bước vào trong khoang thuyền, tuy rằng biểu tình của Lạc Lan rất là thoải mái, nhưng anh lại cười không nổi — Từ sau khi bước chân lên con thuyền này, vị Pháp Sư Bóng Tối tổng cảm thấy từ trong đáy lòng mình…… có một chút bất an như thế đấy.

Đối tượng là…… Cái tên gọi là Laxus kia sao?

Zeref nhìn chằm chằm vào cái thứ màu vàng chói mắt kia, nhíu mày nhấp mím môi.

Chậc……

Phiền toái.

**

Laxus rơi vào cuộc chiến đấu gian khổ — Mặc dù trên mặt thoạt nhìn giống như đang rất là thoải mái, nhưng chỉ có chính trong lòng hắn hiểu được, ông già trước mắt ước chừng đã ngoài một trăm tuổi này khiến cho hắn có cảm giáp áp bách vô cùng mạnh mẽ.

Sau khi tránh thoát khỏi đòn tấn công ma pháp “Xích thuật” màu tím của ông già kia, Laxus xuất ra chiêu thức “Lôi Long Sát Thuật”. Luồng điện màu vàng theo khí thế mạnh mẽ của Laxus dâng lên ra ngoài, nhưng ông già kia có vẻ bề ngoài không thích hợp với thân thủ nhanh nhẹn của mình, chỉ đơn giản nhảy lên vài cái, thì ông ta liền có thể rơi xa khỏi khu vực mà hắn đã dùng ma pháp tấn công —

Laxus còn muốn tấn công đi qua nhưng lại bị một chưởng ẩn chứa ma lực cực lớn của đối phương đánh bay. Trong nháy mắt, hắn gần như đã rơi xuống đất liền cảm giác được không ổn, vừa mới nhấc đầu lên, Laxus phát hiện chính mình đã bị mấy vòng ma pháp trận tản ra ánh sáng màu tím thật mạnh bao quanh lấy!

“Đây là…” Hắn gần như là cắn răng đem mấy chữ này nói ra khỏi miệng: “Amaterasu thức ……”

Lúc trước đã cùng với cái tên kia — Mystogan, khi Laxus khiến cho Fairy Tail xảy ra nội chiến cũng là lúc hắn từng ăn qua chiêu thức này, nhưng cường độ ma lực kia căn bản không đủ để đánh đồng!

Chiêu thức ông già này xuất ra…… Mạnh hơn rất nhiều so với chiêu thức Mystogan từng xuất ra!

Lần này thật sự không ổn rồi — Hắn không thể tránh khỏi chiêu thức này!

Ngay tại lúc Laxus hiện ra một ý niệm trong đầu cũng là lúc, hắn cảm giác được có cái gì đó “Này nọ” nhẹ nhàng dừng ở phía trên bả vai trái của mình, khóe mắt hắn còn có thể nhìn thấy một mảnh tay áo màu đen bồng bềnh hạ xuống. Rõ ràng đáy lòng Laxus kinh hãi một chút, đây là — tấn công bất ngờ sao!?

Laxus tức giận trừng hai mắt, hướng về bên trái ngẩng đầu lên vừa thấy, gần như là lập tức, hắn theo bản năng gầm nhẹ ra tiếng: “Cô nữ nhân này, chạy tới làm cái gì –”

Hầu như toàn bộ mọi pháp sư Fairy Tail ở xung quanh đều bị một màn trước mắt làm cho kinh sợ.

Bọn họ đều quen biết…… Người thiếu nữ tóc đen nào đó có thể được coi như là biết rõ nhẹ nhàng “Chạm đất” ở trên vai trái Laxus. Hai tròng mắt màu vàng sáng ngời chói mắt hơi nheo lại, trên mặt mang theo tươi cười là thể hiện ra niềm vui sướng khi gặp lại bạn tốt. Cô vung bàn tay nhỏ bé của mình ở trong phạm vi cho phép, đánh gãy Laxus đang thấp giọng rống giận: “…… Yo!”

Mọi pháp sư gần như là trăm miệng một lời phát ra âm thanh kêu gọi kinh hãi hoặc khẩn trương: “Lạc Lan!!!” Bên trong tiếng la kia chỉ thiếu duy nhất một người — hai hàng lông mày của Gray nhanh chóng nhíu lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đen kia.

Không biết là do chính mình bởi vì còn đem cô xem như là bạn bè, hay căn bản bởi vì không thể đưa ra kết luận về hành động của cô…… Tóm lại bởi vì chính Gray cũng chưa có thể hiểu được nguyên nhân, cho nên hắn cũng không có đem sự tình về Lạc Lan nói ra — Đương nhiên, cũng bao gồm cả Zeref.

Cho dù đối với đồng đội của mình ở trong hội, hắn cũng chỉ vỏn vẹn nói ra lời nói “Vị Pháp Sư Bóng Tối Zeref mạnh nhất trong lịch sử đang ở ngay trên tại hòn đảo này”. Gray đối với việc mình lén gạt đi chân tướng như vậy, vô cùng rối rắm không thôi.

Mà ở dưới sự áp bách lớn mạnh của ma pháp, Laxus càng tức giận không ngớt — A!!! đây là cái gì kia chứ!? Cô gái này làm sai có thể ở loại địa phương này! Còn có thể chạy đến vào bên trong ma pháp trận nguy hiểm như vậy — đừng có nói với hắn là chỉ là vì lên tiếng chào hỏi với hắn thôi!!!

Ngay tại lúc cánh tay Laxus vừa động, thời điểm hắn tính đem Lạc Lan từ bên trong ma pháp trận “Ném” ra ngoài, hắn chỉ cảm thấy mình vừa mới khởi động cánh tay thì đã bị Lạc Lan tóm lấy vào trong lòng. Người thiếu nữ tóc đen vươn tay một cách nhanh nhẹn đến mức khó tin, động tác kia cùng với hình ảnh bộ dáng tay chân vụng về của cô có kiểu dáng khác biệt nhau! Laxus trừng mắt nhìn thấy cô theo từ trên vai mình xuống, dưới chân giẫm lấy đà, lôi kéo cánh tay của hắn hướng về phía trên nhảy —

Sự tình kia xảy ra gần như chỉ là trong nháy mắt.

Laxus bị bao vây trong ma pháp trận đang sinh sôi ở phương hướng bên kia, ở dưới trạng thái cường độ ma lực dồn nén lên túm đi ra ngoài, Lạc Lan nhảy lên cao cùng với Laxus bị cô lôi kéo cánh tay cúi đầu nhìn ma pháp ở phía dưới có hiệu lực, cũng nổ “Oanh” một tiếng!

Lạc Lan mang theo Laxus ở tại không trung trở mình quay đầu về mọi người, vững vàng dừng ở bên người Erza. Tầm mắt của cô di chuyển ổn định, bình tĩnh dừng ở trên mặt Gray — Đối phương biến sắc, nhưng không có dời đi ánh mắt.

Cũng không có nói gì…… Sao?

Khóe miệng Lạc Lan vểnh lên một cái: “Chậc chậc chậc…… Thân là đàn ông cư nhiên lại bị áp chế nhanh như vậy, thật đúng là quá khó nhìn đó nha, Laxus.”

“Cô, cái nữ nhân này!” Laxus không chút khách khí phát động màn gào thét: “Loại tình huống mới vừa rồi, cô lại có thể –”

“Vâng vâng, giảng đạo thì liền miễn đi, anh đánh không lại thì hãy nghỉ ngơi cho thật tốt đi.” Lạc Lan vỗ tay, không nhìn Laxus gầm nhẹ những lời như: “Cô nói cái gì!?” Nói xong, cô chậm rãi đứng dậy. Cô bước hai bước về phía ông lão tóc bạc đang lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhẹ nhàng vẫy tay chặn lại xem như là lời giao tiếp chào hỏi: “Ngại quá, tôi muốn chiến thuyền này, cho nên — làm ơn không cần phải phá hủy nó như vậy, thế nào?”

“Cô gái nhỏ không biết tự lượng sức mình.” Ông lão rất nhanh liền áp chế vẻ kinh ngạc trên mặt mình. “Ngươi biết rõ mình đang nói chuyện với ai sao?”

Lạc Lan nghiêng đầu hỏi hắn: “Ông là chủ nhân của chiến thuyền này, hội trưởng hội Grimoire Heart?”

Ông lão ngẩng đầu, khôi phục lại dáng vẻ tương đối cao ngạo: “Đúng vậy!”

“A, vậy ông chính là cái tên ‘Hades’ kia, đúng lúc tôi vừa mới đem tên ông nhớ kỹ.” Hai tay Lạc Lan tạo thành chữ thập: “Như thế nào? Đem thuyền của ông tặng cho tôi đi?”

Vốn là khi đối mặt với cách nói chuyện như vậy hắn là nên cười nhạt, nhưng Hades rất tinh tường. Mới đây, hắn vừa nhìn thấy được người thiếu nữ tóc đen mắt vàng ở trước mắt này, lấy một tư thế vô cùng thoải mái đem thằng nhóc nhà Makarov từ bên trong ma pháp của hắn lôi kéo đi ra ngoài, thực lực như vậy không thể không coi trọng, nhưng cố tình…… Trên thân thể của cô gái này gần như không có bất kỳ ma lực dao động nào, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng hoang mang.

Vị hội trưởng hội Grimoire Heart này chính là hội trưởng đời thứ hai của Fairy Tail. Ông lão nay tự xưng là ‘Hades’ đem tầm mắt từ trên người thiếu nữ tóc đen chuyển qua trên người thiếu niên tóc đen đang đứng khoanh tay trước ngực ở ngoài cuộc chiến, hai mắt lập tức trợn trừng — Kia, người kia là……

“Zeref!?”

Nghe vậy, mọi pháp sư Fairy Tail lập tức kịp thời —

Laxus theo phản xạ liền mở miệng ra chất vấn: “Đừng có nói giỡn!”

Cằm của Natsu đã muống rơi xuống trên đất: “Ông ta nói cái gì? Ze… Zeref?”

Mặt Lucy đầy vẻ không dám tin: “…… Đợi chút… Cũng không phải là giống với như gì tớ đang tưởng tượng chứ……”

Biểu tình của Erza luôn luôn bình tĩnh cũng bị tan vỡ: “Jackal-kun là…… Zeref……!? Điều đó không có khả năng — ! ! !”

Wendy Marvell là thành viên mới nhất của Fairy Tail cũng không hiểu rõ về một nam một nữ ở trước mắt, có quan hệ như thế nào cùng với mọi người trong hiệp hội, cô bé lộ ra vẻ mặt có chút nghi hoặc — Nhưng dù cho cô không rõ tình huống ở đầu bên này, thì cô cũng chỉ biết nhìn vào tình trạng bối rối vào hiện nay: “Bạn của mọi người là…… Pháp Sư Bống Tối Zeref?”

Gray từ đầu cuối vẫn luôn giữ nguyên trạng thái im lặng, lúc này mới mở miệng ra nói: “…… Là thật. ‘Jackal’ mà chúng ta quen biết chính là Pháp Sư Bóng Tối…… Zeref. Mà Lạc Lan……” Cậu có chút khó khăn khi nói ra những lời này: “Cô ấy cũng không phải ‘Thực thể tâm linh’ gì đó mà chúng ta biết, thân thể thật sự của cô ấy, chỉ sợ……”

Ngữ khí này của Gray lộ ra vẻ “Tớ biết chân tướng” khiếm nhóm đồng đội truyền đi âm thanh, bắt đầu đưa ra nghi vấn, nhưng cậu lại nhìn thẳng vào bóng dáng của người thiếu nữ mặc trang phục đen.

Cô không quay đầu.

Rõ ràng cô nghe được phía sau này một mảnh âm thanh nghi ngờ, nhưng cô không hề quay đầu lại.

Lạc Lan đứng thẳng thân thể — Trên thực tế, tâm lý của cô vào lúc này đây cũng là rất là suy sụp, tuy nói cô hiểu được việc thân phận của chính mình cùng Zeref, dù sớm hay muộn rồi sẽ được làm sáng tỏ, thế nhưng một ngày như vậy thật sự đã đến, khiến cô vẫn cảm thấy thực khẩn trương.

Đặc biệt vẫn là mọi người ở trước mặt…… Bị mọi người ở trước mặt mà cô cho là bạn tốt.

Loại tâm tình này giống như đang chờ đợi người thẩm vấn và phán quyết khiến cho Lạc Lan cảm thấy vô cùng sốt ruột, đồng thời không thể bỏ qua cảm giác bất an đến bất chợt này. Cô đành chỉ phải đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Hades đang ở trước mặt cô.

Lúc này hắn đang đứng ở đối diện Zeref, đi từng bước một qua bên đó. Dường như đang lâm vào trong điều mừng rỡ gì đó, hoàn toàn không thèm nhìn đến sự tồn tại của cô:

“Chính là Zeref, cư nhiên đang đứng ở trước mặt của ta…… Thế giới phép thuật tối thượng, giờ phút này chỉ cách xa khỏi ta trong gang tấc…… Điều này đối với ta mà nói chính là loại vinh hạnh với cấp bậc đẳng cấp — !”

Ông già này……

Lạc Lan có chút nổi giận, nhăn mi lại.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Lạc Lan: Ngài Đệ Nhị, mời ngươi tự nhiên…..

Hades: Zeref-sama, ta sẽ không bao giờ nữa……

Zeref: Người kia, mau ngược hắn.

Mỗ Cửu: Được ♂ a ~~~ [Ting — ]

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.