Ngồi trên xe, mà bâygiờ đã đổi lại thành Dekisugi lái từ lúc nào, Hoshiko có chút thẹnthùng, cô ngồi bên cạnh ghế lái, hai mắt hết ngắm nhìn đôi giày bệt cũmèm hồi thế kỷ nào rồi lại đảo sang phong cảnh bên ngoài...Cô còn chẳngdám nhìn sang bên cạnh nữa là...Cái cảm giác này thật giống như haingười yêu nhau vậy...Rốt cuộc là cô đang nghĩ đến cái gì thế?- Hoshikotự vỗ đầu mình một cái, hình như cô bị điên rồi, chắc do làm việc nhiềuquá, đáng lẽ cô phải nghỉ ngơi một chút. Mấy bộ shoujo mà cô mượn đượcquả thật có hại.
”Có chuyện gì à?”- Dekisugi nhìn cô, ánh mắt anh dịu dàng như nước hồ, phẳng lặng, thâm thúy. Người ta nói trong mộtgiây phút nào đó, bạn hoàn toàn có thể cảm nhận hết một con người chỉqua ánh mắt của họ, chắc chính là lúc này đây- Hoshiko cảm thán, cô cóchút bị cuốn theo cái ý nghĩ đó, Dekisugi là một con người tài hoa, hộitụ gần như mọi thứ của một người đàn ông lý tưởng cho mọi cô gái. Đángtiếc, trong truyện Doraemon, anh ấy mãi chỉ là một “ nhân vật phụ”
”Không có gì đâu, em chỉ nghĩ bâng quơ một chút thôi. Dạo này bên đó có gì hay ho không anh?Em nghe nói cái dự án bảo tàng công nghệ thế giới gì đócũng rất hấp dẫn”
”Theo anh thấy nó thật sự rất hay, lúc đó chúng ta lại có cơ hội mà ngắm nhìn những công nghệ xưa cũ cách đây hơn 2- 3thế kỷ, nhưng dự án đó kinh phí cần rất lớn, anh cũng không cảm thấy nókhả thi lắm. Thế giới của chúng ta cũng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-doraemon-to-the-22nd-century/3149679/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.