Trưa hôm đó, một truyền thuyết mới của Đông Hải Học Viện đã ra đời, một vị thực thần lại sáng tạo nên kỷ lục ăn cơm mới...
Đối với ánh mắt kì quái của đám học sinh, Đường Vũ Lân đã sớm quen, cứ ngồi ăn thả cửa. Nói tới cũng khéo, trưa nay lại là ăn bánh bao, từng đĩa bánh bao to được nó bỏ vào trong bụng, ba người cùng phòng còn lại đều không dám nhìn.
Tạ Giải nghiêm túc nói:
- Sau này ta mà còn lấy việc ăn ra đặt cược với ngươi, ta là đồ ngu.
Đường Vũ Lân nói:
- Nhưng không dùng cái này, ta sẽ không đánh cược cái gì khác. Không có động lực.
- Ta không ăn hết, cho ngươi.
Một đĩa bánh bao to đặt vào trong khay của Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân ngẩng đầu lên, là Cổ Nguyệt. Cô bé đã thay đồ, mặc đồng phục giống hệt mọi người.
- Cảm ơn.
Đường Vũ Lân khẽ gật đầu, người cho hắn đồ ăn, hắn luôn dễ dàng có cảm tình. Cổ Nguyệt cũng gật đầu, rồi quay người rời đi. Chu Trường Khê thần thần bí bí thò mặt qua.
- Vũ Lân, không phải người ta thích ngươi đấy chứ? Hôm nay mới vào lớp, lại chủ động tới nói chuyện với ngươi đầu tiên, giờ lại mang bánh tới cho ngươi, xem ra bị ngươi mê hoặc rồi.
Đường Vũ Lân vẻ mặt bất đắc dĩ:
- Ngươi mới chín tuổi a, trong đầu nghĩ cái gì thế?
Chu Trường Khê nói:
- Mấy hôm trước ta còn nghĩ muốn đánh với ngươi một trận, nhưng bây giờ không nghĩ vậy nữa, vì cái vụ vung chùy của ngươi đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-dau-la-dai-luc-ta-la-duong-vu-hoa/1216700/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.