Rõ ràng là đang là một cảnh sắc tươi đẹp, bầu trời trong lành bắt đầu từ giữa trưa đã có mưa tuyết. Sau bữa trưa, có nhóm bạn học may mắn có đem theo dù để che, một số nhóm tốp năm tốp ba đi về phía trường học, có chút bất đắc dĩ dùng hai tay che mưa vội vàng chạy về hướng phòng học, còn có cả thân ảnh cô đơn tùy ý để mưa đánh vào người.
Siêu đạo chích Kid? Trái tim thiếu nữ? Hừ — là do cô đã quá mức vọng tưởng sao? Cho rằng chính mình đã từng trải qua việc xuyên không, có được phép thuật thì có thể tùy tâm sở dục sao? Thật sự buồn cười a! Từ đầu đến cuối, ngay tại thế giới này không phải cô chỉ là người dư thừa thôi sao, là người dư thừa đấy! Từng hạt mưa giống như từng sợi dây theo bầu trời rơi xuống, quấn lấy trái tim trống rỗng của Ryoko.
“A –” Một tiếng thở nhẹ.
“Ai vậy? Đi đường không có mắt nhìn sao!” Người bị Ryoko đụng vào lên tiếng mắng.
“Thực xin lỗi.” Ryoko cũng không ngẩng đầu lên, âm thanh nghẹn lại ở trong cổ họng rước lấy một câu mắng ‘Bệnh thần kinh.’ của đối phương. Người thiếu nữ tóc dài màu đỏ nhạy bén nheo hai mắt mình lại, lạnh lùng nhìn xem thu hết vào mắt.
Ryoko tiếp tục không có mục đích gì bước đi, phép thuật dẫn đường đương nhiên sẽ đưa cô vào trong lớp học. Những hạt mưa trên đỉnh đầu không ngừng rơi xuống, tiếp tục rơi cho đến khi có một chiếc dù che khuất, Hakuba mặc một thân quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-conan-ao-thuat-va-hoa-lua-ky-dieu/2388197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.