Cuối cùng thì Tiểu Văn vẫn ở lại, không có đi cùng bọn họ truy tìm tung tích của Kid, bởi vì cô biết cho dù có đi theo thì cũng không giúp được gì hết. Chính cô đã không còn là nữ phù thủy không có gì là không thể làm được nữa rồi, hiện tại, thậm chí ngay cả tiếng Nhật mà bọn họ nói, cô cũng đều nghe không hiểu, làm sao có thể ở tại đây, dưới tình huống có nhiều cao thủ như vậy cứu Kuroba Kaito mà không bị người phát hiện chứ? Cho nên, cô chỉ có thể đưa ra một lựa chọn, đó chính là ở lại đây. Ở lại, có nghĩa là đã thoát khỏi sự giám sát của các cậu ấy, có cơ hội để đi cứu binh. Về phần đi người được cô đi cứu binh là đi, đã quá rõ ràng rồi.
Ở giữa vùng ngoại ô trơ trọi có một căn biệt thự nằm đó, hiện ra một chút ánh đèn giữa đó. Chủ nhân của căn biệt thự lúc này chính là đang bưng cà phê, vô cùng đáng yêu nhìn cảnh tượng ở giữa chiếc gương.
“Chủ nhân, công chúa đang cầu cứu với tôi. Tôi nên làm cái gì bây giờ?” Âm thanh của Kyoko ở giữa phòng khách vang lên, lại không phân rõ được là đến từ phương hướng nào.
Cầu cứu? Anh chỉ biết là em sẽ không bỏ người kia lại. Amuro Tooru uống một ngụm cà phê, cười khẽ. Lần này là do chính em tự mình giao du với kẻ xấu, sau này cũng không nên oán trách anh.
“Kyoko, mở đường thông đạo trò chuyện ra!”
“Vâng!” Hiểu được chủ nhân lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-conan-ao-thuat-va-hoa-lua-ky-dieu/2388127/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.