Thái Tử Trường Cầm đã hoàn toàn quen với việc người kia thường xuyên phun ra một câu “phảikhông”, đang nhìn vào quyển sách trong tay liền ngẩng đầu, trông về phía hai người khe khẽ vuốt cằm, lại cúi đầu tiếp tục đọc sách.
”Conyên tâm!” Nghe nàng nói thế, Lí đại thúc đã bốn mươi tuổi trong lòng vẫn dâng lên một cỗ hào khí, vỗ ngực nói, “Đến khi ấy không chỉ mình thúctới, mà còn mang theo tiểu tử thối nhà ta đến đây luôn thể, cho con nởmặt nở mày!”
A Du vội vàng cảm ơn.
Sau khi ăn xong mì, Líđại thúc cảm thấy hài bụng hài dạ bước đi, cái lưng lâu nay bởi vìnhiều năm đốn củi mà còng xuống bây giờ lại thẳng tắp, đường hoàng bệ vệ đi đường, trông có mấy phần phong thái của lão gia nhà giàu.
ADu trộm che miệng cười, nhân lúc khách khứa đều đang mải ăn mì mà tiếnđến gần bên tai Thái Tử Trường Cầm, nhỏ giọng cười nói: “Nhìn Lí đạithúc đi, đang bắt chước theo huyện lão gia kìa.”
Thái Tử TrườngCầm buông sách, chẳng qua chỉ nhàn nhạt liếc nhìn tấm lưng kia một cái,đoạn lại quay sang A Du: “Ngươi tiếp chuyện ông ta cả một buổi trưa, lại chẳng những không lấy một phân tiền nào, còn tặng không hai bát mì haiquả trứng, lẽ nào thực là vì trông chờ con trai ông ta sau này làm quanchiếu cố đến ngươi?”
Con trai của người đàn ông trung niên ban nãy hắn đã từng gặp mặt, xem tướng mạo, e rằng sau cũng chẳng làm nên thành tựu gì.
”Nếu thực có ngày ấy tất nhiên là tốt rồi.” A Du khẽ lắc lắc đầu, cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-co-kiem-ky-dam-nuoi-duong-au-duong-dai-boss/56776/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.