”A Du, nàng không hề sai.”
Một bàn tay xinh xắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng A Du, tiếng nói thật khẽ vừa như khuyên giải vừa như dỗ dành vang lên bên tai nàng:
”Nàng chỉ là quá mềm lòng thôi.”
“... Mềm lòng?”
”Đúng vậy, nàng quá mềm lòng.”
Ở một góc nàng không thấy được, trong mắt của Thái Tử Trường Cầm cũng tràn đầy... giằng xé.
Nàng quá mềm lòng, nàng quá xem trọng “A Nhiên”, nên nàng không cách nào nói ra bất cứ lời gì chống cự hắn.
Trong một nháy mắt đó, hắn muốn cứ thế, thừa cơ kéo nàng cùng vào địa ngụckhôn cùng, nếu như vậy... Nàng sẽ không còn chút khúc mắc nào mà chấpnhận hắn chăng?
Nhưng, một giây sau, hắn lại do dự.
... Kết cục đó, thật là điều hắn hi vọng ư?
Mà hắn cũng không biết, khi hắn vừa nhắc tới từ “mềm lòng” này, trong mắt A Du, lại khôi phục vẻ thanh tỉnh.
Phải đó... Mềm lòng...
A Du nhỏ nước mắt, vài giọt lệ nương theo lông mi nhẹ run run của nàng mà rơi xuống, trong chớp mắt, trên vai của người trong lòng nàng, hiện lên mấy vết ướt nho nhỏ.
”Người thật sự mềm lòng, không phải là ta, mà là đệ đó, A Nhiên.
Đúng vậy, nàng đã từng nói thế.
Khi còn chưa biết gì cả, trên con phố tràn ngập ánh nắng rực rỡ, nàng từng không kiêng kỵ chút nào mà nói thế.
Có lẽ bây giờ nghe lại sẽ cảm thấy thật buồn cười.
Nhưng mà, kỳ lạ là, cho tới giờ khắc này, nàng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-co-kiem-ky-dam-nuoi-duong-au-duong-dai-boss/2085718/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.