“Đột nhiên thâm nhập, làm Thẩm Thanh Thu cả người đều mềm nhũn, chỉ có thể dùng đôi tay chống ở trên bụng Lạc Băng Hà, mới không đến nỗi cả người đều dựa trên người hắn.
“Sư tôn, kêu tên của ta.” Lạc Băng Hà nói, dùng sức ấn một chút vào chân Thẩm Thanh Thu, một nốt bầm màu đỏ tím, hiện lên ở phía trên vết thương.
“Súc sinh... Ngô ân... Chậm một chút...” Lạc Băng Hà kỹ thuật so Thẩm Thanh Thu tốt hơn không phải chỉ một chút, bất quá một hồi, Thẩm Thanh Thu liền mất sức, ngã xuống Lạc Băng Hà trên người.
Nhìn Thẩm Thanh Thu ý loạn tình mê, Lạc Băng Hà thế nhưng đem chính mình môi hôn xuống môi đối phương. Một cái hôn nhợt nhạt, lại làm Thẩm Thanh Thu cả người đều ngốc.
“Bang.” Một bạt tai đánh vào trên mặt Lạc Băng Hà, mặc dù không có bao nhiêu sức lực, nhưng vẫn đem Lạc Băng Hà đánh đến cả người thoát lực.
“Thẩm Thanh Thu, có thể ghé vào dưới thân ta rên rỉ cầu hoan, như thế nào ôn nhu thì ngược lại không được?” Lạc Băng Hà bóp cổ Thẩm Thanh Thu. “Ở trong mắt ngươi ta dơ, vậy ai mới tính sạch sẽ?”
Dưới thân ra vào nhanh muốn mệnh, Thẩm Thanh Thu lại bị tước đi quyền lợi hô hấp, khôn trạch thiên tính, lại làm hắn lâm thật sâu vào tình dục.
“Bị làm đến bắn cảm giác sướng sao?” Lạc Băng Hà nhìn chằm chằm vào bạch trọc trên người mình, tâm tình tốt hơn không ít, đơn giản buông lỏng tay đang bóp trên người Thẩm Thanh Thu ra.
Lạc Băng Hà cười cười, giảo phá chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-bang-cuu-abo-xuan-son-han/255273/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.