Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Dương Khang nghe thấy Quách Tĩnh rên rỉ, lúc này mới kịp phản ứng chính mình đến tột cùng làm cái gì, vội vàng buông miệng ra.
“Khang đệ, như thế nào không tiếp tục?”
Quách Tĩnh quay sang nghi hoặc mà hỏi thăm, ánh mắt vô cùng chính trực.
“Uống máu sẽ không bổ huyết.”
Dương Khang xấu hổ nói, môi của y vẫn còn lưu giữ hương vị của máu. Dương Khang tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chính mình vừa mới rõ ràng cảm thấy Quách Tĩnh rất ngon miệng.
Y nhất định là quá mệt mỏi……
“……”
Không phải uống máu, vậy tại sao vừa nãy cắn hắn? Quách Tĩnh nhìn màu đỏ khả nghi trên mặt Dương Khang, phối hợp suy đoán nói:
“Có phải là muốn cắn ta cho hả giận? Lại cắn mấy ngụm a.”
Dương Khang dở khóc dở cười, ngữ khí Quách Tĩnh như vậy tràn đầy hùng hồn hi sinh, nếu là người bên ngoài nghe được, còn tưởng rằng hắn bị y ức hiếp!
Bất quá, y bình thường cũng hay khi dễ Quách Tĩnh. Dương Khang bắt đầu hồi tưởng đến những năm hai người ở chung, không khỏi cười ra khóe môi.
“Đáp ứng ta, từ nay về sau, không cần phải lại cậy mạnh.”
Thấy Dương Khang cười đến vui vẻ, Quách Tĩnh nhịn không được xoa khuôn mặt của y, ngón tay thậm chí đều có chút run rẩy. Dương Khang toàn thân máu tươi ngã vào trong lòng ngực của hắn, hắn tuyệt đối chịu không được lần thứ hai.
Dương Khang cảm thấy lòng bàn tay Quách Tĩnh truyền đến cảm giác ôn hòa khiến y phi thường thoải mái, nheo mắt lại hưởng thụ cọ cọ, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-anh-hung-xa-dieu-tinh-khang/1359853/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.