Edit: Miu Miu.
Beta: Bạch Hồ.
—oOo—
Mặc dù biết cuộc sống phú quý tiểu vương gia vốn là thuộc về y đã đi xa, nhưng Dương Khang vẫn là không cam lòng, ít nhất y cũng phải liếc nhìn ‘phụ vương’ y có bộ dáng gì a!
Y mang theo Quách Tĩnh chen đến phía trước đám người vây xem, nhìn thoáng xa xa, Hoàn Nhan Hồng Liệt lớn lên anh tuấn tiêu sái, nghĩ thầm mẫu thân y những năm đó hẳn là rất hảo, chỉ là không biết cha y đang ở đâu. Lại là một số khoản nợ tình cảm không rõ a…..
Dương Khang sau nửa ngày cảm khái, liền cúi đầu phiền muộn rời đi.
Quách Tĩnh không biết vì sao Dương Khang thích cười gần đây đột nhiên tâm tình âm trầm, nhưng hắn ăn nói kém cỏi, nên sẽ không đi an ủi người, chỉ có thể yên lặng ở bên cạnh y.
Đà Lôi tuổi còn quá nhỏ, không có tư cách vào vương trướng kiến thức ngoại giao, đành phải không thú vị ôm Hoa Tranh đi theo đằng sau Quách Tĩnh cùng Dương Khang, âm thầm bóp cổ tay, tại sao mình không lớn nhanh một chút.
Hoa Tranh bị Đà Lôi ôm trong chốc lát, liền muốn chạy đi chơi, Đà Lôi liền đem nàng để xuống. Không nghĩ tới Hoa Tranh nhanh như chớp chạy mất, Đà Lôi sợ nàng té ngã, tranh thủ thời gian đuổi theo.
Dương Khang cùng Quách Tĩnh yên lặng đi tới, chỉ chốc lát sau phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh tranh chấp, ẩn ẩn còn kèm theo tiếng khóc rống của Hoa Tranh. Quách Tĩnh cùng Dương Khang đối nhau nhìn thoáng qua, nhanh chân hướng phía trước đi đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-anh-hung-xa-dieu-tinh-khang/1359827/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.