Khi cô mở mắt ra trời đã chớm sang chiều, đầu đã không còn muốn nổ tung, cơ thể có sức hơn, không còn cảm thấy biêng biêng, nhưng mà đói. Cô lần bước chân vào phòng bếp:
- Thiếu phu nhân. Cô đã dậy rồi ạ?
- Cô gọi tôi là gì? - Cô nhíu mày khẽ hỏi.
- Dạ là thiếu phu nhân ạ
- Sao gọi tôi thế?
- Thiếu chủ đã dặn phải gọi cô như thế cho đúng thứ bậc ạ.
- Tôi đói quá. Có gì cho tôi ăn không? - Mặc kệ hắn ta. Muốn gọi là gì cũng được. Chả nhẽ chiếm đoạt được mình rồi nên mới thế. - Anh ấy đâu rồi?
- Ngài ấy vừa đi được khoảng một tiếng. Dặn chúng tôi thường xuyên lên xem thiếu phu nhân như thế nào ạ.
Ăn xong cô lại lên gác, gọi điện cho mẹ và anh hỏi thăm dặn dò một chập rồi quay ra xử lý công việc. Mấy hôm rồi cô thu được kha khá tiền từ thị trường chứng khoán, giờ lại cần tìm thêm vài mã đang dao động để đầu tư mua vào. Mới chỉ xem được vài hồ sơ, đầu lại muốn đau nhức trở lại, nhắm mắt và ôm đầu thả lỏng một chút thì đúng lúc hắn trở về bước lên phòng xem cô như thế nào.
- Em đỡ hơn chưa? - Cô nhìn hắn rồi lại nhắm mắt. Cô đoán hắn không đi lâu vì máy tính vẫn để ở nhà chỉ là, cô không biết phải làm thế nào với hắn, cô muốn giết hắn, cô căm thù hắn.
Một phần cô thấy khiếp sợ mỗi khi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-mafia/2551693/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.