Buổi trưa ngày thứ ba, hắn đưa cô đến nhà mẹ, tĩnh mịch, yên ắng và dò hỏi xung quanh được biết họ đi vắng hai hôm nay không thấy đâu nữa. Cô đau lòng, ngân ngấn nước mắt và uất hận nhờ hắn đạp cửa bước vào, hắn cũng chẳng cần vệ sỹ tung một cước là phá được ngay, lập tức bên kia có người nhấc máy gọi cảnh sát. Nhà cửa lộn xộn trong một cuộc chạy thoát vội vã, vài đồ có giá trị được mang đi. Cô gác chân lên ghế và nhăm mắt lại, nước mắt cứ giàn ra, hắn lấy khăn tay chấm nước mắt cho cô, cô cứ để yên và hỏi hắn.
Hai cảnh sát đặt tay vào súng bước vào.
- Tôi nghe báo cáo có vụ phá hoại và đột nhập.
- Anh có thể chứng minh không?
- Tôi bắt cô về việc chống người thi hành công vụ thì sao?
- Tôi kiện anh tội vào nhà khi chưa có lệnh của tòa án. Chụp cho tôi hình ảnh đi.
- Ra ngoài hết đi. - Hắn ra lệnh, lập tức các vệ sỹ ốp hai cảnh sát đi ra. - Bình tĩnh. - Hắn lấy cốc nước lạnh
- Tôi không uống được nước lạnh.
- Đòi hỏi. Cô là bạn gái tôi đi. Tôi sẽ cưng chiều cô hết mức.
- Đồ điên. - Cô kêu lên khi hắn lại cúi xuống hôn mình, một tay hắn giữ cằm cô một tay đan vào tay cô. Mệt mỏi và bất lực mãi cô mới có thể đẩy được hắn ra, còn hắn đầy luyến tiếc khi rời khỏi môi cô. - Đó là mẹ và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-mafia/2551594/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.