Thành Gia Định, không khí căng thẳng. Toàn bộ công nhân xây dựng đều bị bắt ép, tập trung về Phiên Trấn, ngày đêm miệt mài làm việc....
Nguyễn Ánh sắc mặt phờ phạt nhìn xung quanh, trầm giọng:
“ Mọi chuyện sao rồi.”
Lê Quang Định vội thưa:
“ Mọi chuyện đã ổn thỏa. Võ Di Nguy đã đem theo 1 vạn quân đuổi theo Nguyễn Văn Thành. Dù Nam Vang mất, cũng dễ dàng lấy lại.”
Nguyễn Ánh thở dài. Bên cạnh Nguyễn Văn Thận hiểu ý, nói:
“ Thưa Vương, Thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu.”
Nguyễn Ánh cười đắng chắt:
“ Còn ư. Mặt bắc yên, tên đó sẽ nhìn chằm chằm mặt Nam. Lần này nếu đi, có thể trở lại ư?”
Xong nhìn bên cạnh Hà Công Thái nói:
“ Ở Phiên Trấn còn hơn 3 vạn quân. Khanh mang theo một vạn, nhanh chóng ra Bình Thuận phối hợp cùng Nguyễn Văn Nhơn”
Hà Công Thái vội gật đầu.
........
Lúc này, một tên hớt hải chạy tới, nhìn mọi người vội quỳ:
“ Thưa Vương, Nguyễn Văn Trương tướng quân vừa truyền tin lại.”
Nguyễn Ánh vội vã cầm lấy, đọc xong, sắc mặt khẽ hòa hoãn:
“ Tốt. Cuối cùng cũng nghe được chiến thắng. Trương tướng quân vừa hạ được hơn 10 chiến thuyền của lũ hải tặc Tây Sơn. Mọi người hãy truyền tin này, để khích lệ binh sĩ.”
“ Vâng.” Mọi người đồng thanh.
..........
Trong doanh trại cách thành Nam Vang 3 km. Nguyễn Văn Thành cầm lấy tin thám báo, cau mày:
“ Vẫn chưa biết được lũ chiếm thành là ai.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391849/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.