Tình hình ở Cachar ngày càng nóng lên. Ở nơi khác, trong rừng Rakhine Yoma, đoàn quân do Ngọc Cẩm Nhàn, Thiên Vũ cùng Nguyễn Quân đang ngồi nghỉ, sau những ngày đêm di chuyển liên tục. Trong một căn lều dựng vội, Ngọc Cẩm Nhàn lên tiếng:
“ Ta vừa liên lạc với tướng quân Vũ Tam, ngày kia khi chúng ta đến bờ biển. Phát tín hiệu thì Trần Lê Dân Triết sẽ mang theo thuyền ra đón.” Ngưng giọng, tiếp:
“ Nhưng trước đó, ta nghĩ có chút vấn đề cần giải quyết rạch ròi.”
Thiên Vũ nghe xong, quét nhìn những người bên ngoài, trầm giọng:
“ Ngươi muốn giết vợi, chỉ để lại người của ta.”
Ngọc Cẩm Nhàn gật đầu.
Nguyễn Quân lắc đầu:
“ Làm vậy có tàn ác quá không. Dù sao những người này do đích thân Tráng A Tủa tướng quân thu phục, trong khi di chuyển cũng thể hiện vô cùng tốt. Làm vậy, lạnh rét lương tâm. Sau này còn ai dám theo chúng ta.”
Ngọc Cẩm Nhàn sắc mặt lạnh băng:
“ Chỉ cần làm gọn. Trời biết, ta biết. Sợ cái gì.”
Nguyễn Quân im lặng. Thiên Vũ quay đầu nhìn ra, thấy hình bóng vài người, khi mới gia nhập dưới trướng Sagaing từng hướng dẫn, chiến đấu bên nhau, khẽ chạnh lòng nói:
“ Giết thì giết nhưng cũng phải sau khi bọn chúng vận chuyển đồ lên thuyền. Khi đó cùng bàn bạc với Trần Lê Dân Triết, xem tướng quân có phân phó gì không.”
Hai người Nguyễn Tuân nghe vậy, gật đầu.
.......
Thiên Vũ đi ra ngoài thấy sắc trời không sớm, nói:
“Ngày kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391778/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.