Sau khi chia tay, Tony Đặng cùng Tráng A Tủa tiến lên vô cùng chậm chạp. Bởi quãng đường từ sông Padma tới Manipur là một mảnh đất dài, chập chùng, dã thú thường xuyên ẩn nấp, mặt khác, thời tiết khắc nghiệt, quân ta cũng cần làm quen và thích nghi.
........
Nhưng đi không lâu, quân ta gặp hai đám người đang đánh nhau, chặn phía trước. Tráng A Tủa không muốn rước phiền toái, nhưng nhìn quanh không có đường đi tất, nói:
“ Lùi lại, tìm chỗ ngồi nghỉ lúc.”
“ Vâng.”
........
Bên kia đang đánh nhau, Joeap nhìn đối diện, Apsim vẫn còn hung mãnh, biết đấu không lại, bắt đầu tìm cách nói chuyện, trì hoãn. Nhưng nhiều lần trung kế, Apsim chém mạnh, nói:
“ Joeap, ngươi câm miệng. Công kích của ngươi không ăn thua đâu. Mau giao ra vật đó. Nêu không ta sẽ giết cả tộc ngươi.”
Hai tay run mạnh vì phản chấn, nhưng Joeap vẫn tỏ ra ổn, cười lớn:
“ Haha. Mơ đi. Giết được ta đã.”
Rồi khẽ lách qua đám người trốn chạy, Aspsim điên cuồng đuổi theo. Khi trốn chạy, Joeap cũng nghe được có một đám người lạ mặt, đứng đằng xa, khẽ ngoái lại, thấy trang bị khá giống lũ EIS, một ý nghĩ lóe lên, hô lớn:
“ Ta chịu thua.”
Aspsim nghe vậy, quát:
“ Mau đưa ra đây.”
Joeap lấy trong người một hộp nhỏ, nói:
“ Ta sẽ trả lại ngươi. Nhưng ngươi phải phối hợp với ta đám người đằng kia.”
Aspsim khinh miệt:
“ Tại sao ta phải giúp ngươi. Đưa đây ta còn trở về.”
Joeap
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391767/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.