Một bữa tiệc tưng bừng diễn ra. Xong xuôi, trong màn mưa, cả đoàn quân ngồi ca hát. Nguyễn Toản lần lượt hỏi thăm gia cảnh từng người.
Bùi Tuấn - đứng đầu sư đoàn 1, nói:
“ Thưa công tử, thuộc hạ người làng Cổ Xá. Từ nhỏ, làng quê đã bị tàn phá bởi chiến tranh. Cha mẹ đưa đi lang bạt đó đây. Sau này đắc tội với một tên nhà quan, bị binh lính bắt, đánh đập cho chết. Thuộc hạ may mắn trốn thoát, sau đó đi khắp nơi bái sư học võ. Có chút thành tựu, quay lại trả thù, tuy giết được địch nhân nhưng cũng bị thương nặng. Đúng lúc này, Trần Long đại nhân gặp, cứu chữa và đề cử lên. Sau nhiều lần thử thách, hoàn thiện nhiệm vụ khác nhau. Cuối cùng được lên Cô Ba học tập. Phấn đấu được như ngày nay.”
Có người đầu tiên, những người khác cũng nhanh chóng kể về gia đình, quê hương.... Mỗi câu chuyện đều khiến hắn nghẹn ngào, xúc động.... càng thêm yêu quý tôn trọng họ hơn.
Trời dần khuya, Nguyễn Toản nhìn toàn bộ nói:
“ Không còn sớm nữa. Nguyễn Long, ngươi hãy sắp xếp chia người thành từng nhóm nhỏ, luân phiên canh phòng.”
“ Vâng.”
Nguyễn Toản tiếp:
“ Mọi người về nghỉ ngơi. Mai chúng ta xuất phát.”
“ Vâng.”
.........
Sáng sớm, khi những tia nắng chói chang chiếu vào trong doanh trướng, Nguyễn Toản chồm mình mở mắt, đi ra. Khẽ giật mình, khi giữa sân gác, đã có hơn 100 người bị trói lại. Thấy hắn, Lê Huy vội vã nói:
“ Thưa công tử, hôm qua đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391727/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.