Thư phòng, Nguyễn Toản bước vào đã thấy Chu Thông, áy náy nói:
“ Ta bận chút. Hơi trễ. Ngươi thông cảm.”
Chu Thông cười xòa:
“ Không sao. Đệ rảnh rỗi.”
Hắn cũng khẽ gật đầu, lấy chén trà uống, khen:
“ Quả là trà ngon. Không ngờ nơi đây ta cũng được uống trà sen...”
“ Haha. Trước đệ hỏi Lê La, thấy huynh thích nên cố tình chuẩn bi.”
Hắn nhìn sang thấy Chu Thông ánh mắt chờ mong khen ngợi, cười:
“ Cảm ơn thành ý của đệ. Mà mẫu áo ta bảo chuẩn bị đã xong chưa.”
“ Cũng được một ngàn bộ. Đệ đang tính tích trữ thêm rồi truyền ra. Dù sao, nếu quả như huynh nói thì chắc chắn sẽ đắt hàng nên tích trữ càng nhiều càng tốt. Mặt khác, dịch bệnh đang hoành hành, tung ra sức mua cũng hạn chế.”
Hắn lắc đầu:
“ Không cần. Cho mọi người thêm giờ, tích cực sản xuất, đồng thời tăng lương gấp đôi. Hai hôm nữa tung ra, của hiếm thì càng quý.”
“ Vâng.”
“ Mà ta có ý này. Lô hàng đầu tiên tiến hành phát miễn phí. Dù sao nhìn tình cảnh ta cũng thấy thương lòng.”
“ Chúng ta có thể sử dụng hàng tồn. Dù sao công ích...”
“ Càng quý càng thể hiện được ra thành ý. Ngươi cứ chuẩn bị cho ta như vậy.....”
Chu Mẫm cảm thán:
“ Được. Huynh quá độ lượng...”
Hắn cười trừ:
“ Ngoài kia còn nhiều người khác cũng làm vậy, ta góp công sức nho nhỏ..... Chút này cũng chỉ như muối bỏ biển.”
Nghe vậy, Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391658/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.