Trong doanh trại, nhìn hơn 20 vạn tinh binh chỉnh tề, đang luyện tập những trận pháp, A Quế thở dài. Đứng bên cạnh, Ngạc Huy (phó tướng) thấy vậy, vội vã hỏi:
“ Tướng quân có gì không ổn ư?”
A Quế lắc đầu:
“ Ta thấy bệ hạ lần này quá coi trọng bọn chúng thôi. Huy động lớn như vậy, khác nào dùng dao mổ trâu giết gà.”
Ngạc Huy khẽ suy nghĩ đáp:
“ Có lẽ sắp thượng thọ, bệ hạ muốn giải quyết nhanh gọn. Mặt khác theo tin thuộc hạ mới nhận được từ bên Cấm vệ quân thì hoàng tử Vĩnh Diễm đang ở Hàng Châu, Hiếu Hòa công chúa cùng phò mã thì ở Tô Châu..... Bệ hạ có lẽ lo lắng chút.”
A Quế nghe vậy, gật đầu, sau đó nhìn Ngạc Huy nói:
“ Ngươi tiếp tục cho người tập luyện. Đồng thời kiểm kê lương thảo. Ta vào cung báo cáo bệ hạ.”
“ Vâng.”
......
Lúc này, trong hoa viên ở Tử Cấm Thành, Càn Long đang dẫn Mộc phi đi dạo, nhìn những bông hoa còn vương hơi sương, thở dài:
“ Hiếu Hòa lần nay cũng đi hơn hai tháng. Quả là con gái lớn không giữ được.”
Nghe vậy, Mộc phi tựa vào bàn tay Càn Long nói:
“ Nàng cũng lớn, đi thăm thú đó đây cung tốt.” Như nhớ tới chuyện gì, cười ngọt:
“ Thiếp đang mong chờ khi nàng về có tin vui.”
Càn Long hiểu ý, cười:
“ Haha. Trẫm cũng hy vọng.”
Bỗng từ ngoài, Tiểu Minh Minh tiến đến, cung kính:
“ Thưa bệ hạ, A trung đường cầu kiến.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391653/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.