Vừa trở lại trong thành, thay đổi xong y phục, Nguyễn Toản nhìn bọn Triệu Lan, nói:
“ Các ngươi trở lại phủ trước, chuẩn bị đầy đủ tư liệu. Lúc nữa, ta về bàn bạc thêm.”
“ Vâng.”
Đợi bọn Triệu Lan đi, hắn khẽ di chuyển vòng quanh, tránh sự giám sát, đi tới một quán tửu lâu, nằm khuất dưới một rặng liễu. Vừa bước vào trong, một tên tiểu nhị vội vàng tiến đến:
“ Thưa quan khách, người muốn dùng gì?”
“ Phùng Cơ hẹn ta đến đây. Hắn hẳn đã bàn giao.”
Nghe hắn nói vậy, tên tiểu nhị càng thêm cung kính:
“ Vâng, lão gia đã phân phó. Mời ngài lên lầu.”
Hắn gật đầu, bước theo.
.........
Đến một gian phòng, tên tiểu nhị thưa:
“ Ngài vào trông đợi lúc. Để nô tài cho người đi báo lão gia.”
“ Ừm. Cho người pha ấm chè mang lên cho ta.”
“ Vâng.”
........
Hắn không đợi quá lâu, Phùng Cơ (thực chất lúc này do một trong bốn tên áo đen giả mạo.) tiến vào, khẽ khép cửa, cung kính:
“ Chủ nhân người đã tới. Thật xin lỗi đã khiến ngài đợi lâu.”
“ Không sao. Vào đi. Có chuyện gì mà liên hệ ta.”
Phùng Cơ nhanh chóng báo cáo lại sự việc. Không ngờ, hắn còn chưa cho người chuẩn bị mà có kẻ đã giúp. Tri phủ Lều Hoa lo sợ nếu tình hình chỉ diễn ra ở Tô Châu, khi bị lộ, sẽ khiến triều đình trách tội. Nên âm thầm, cho người di chuyển một vài kẻ bị bệnh xuống các nơi khác ở Giang Nam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391650/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.