Đoàn người vừa về phòng, Lê Huy sắc mặt cẩn trọng, nói:
“ Thưa công tử, tên Thiên Tước kia không hẳn bình thường? Vừa nãy khi Đông Tà nổi sát khí, áp đến. Thuộc hạ định giúp hắn ngăn cản. Không ngờ lại bị nguồn khí khác đánh lui. E rằng tên đó trong bóng tối có kẻ âm thầm bảo hộ.”
Nghe vậy, Nguyễn Toản gật đầu:
“ Đúng. Nhưng hiện giờ đừng quá quản, hắn với chúng ta đang làm bạn. Can thiệp sâu, sợ phản tác dụng. “
Sau đó, hắn nhìn tất cả, cười:
“ Có phải các ngươi thắc mắc tại sao ta làm vậy ư?”
Ba người nghe vậy, cúi đầu, khẽ gật, thấy vậy, hắn tiếp:
“ Khi đến, ta cũng không quá coi trọng màn tỉ võ này. Nhưng vừa rồi thoáng nghe ngóng, cộng với sự xuất hiện tên Thiên Tước. Có lẽ, Hoa Sơn luận võ liên quan đến bí mật nào đó, mà chúng ta nhất thời chưa biết? Vừa hay tên Đông Tà có ý khiêu khích, ta cũng thuận nước đẩy thuyền. Nhàn rỗi thử một lần.”
“ Vâng.”
Nghĩ ngợi lúc, hắn tiếp:
“ Ta quan sát qua có vài mầm mống khá tốt. Tuy võ công không quá cao. Các ngươi ngày mai ở dưới thoáng quan sát. Ai được thì có thể chiêu mộ.” Xong thở dài:
“ Mặc dù muốn chậm rãi phát triển như tằm ăn tơ. Nhưng có lẽ không thể được rồi. Cần tăng tốc thêm. Hai tháng sau chúng ta cần trở về. Giữa năm có lẽ sẽ có cuộc chiến lớn.”
“ Vâng.”
“ Mà tình hình thực hiện kế hoạch như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391644/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.