Trong màn đêm mờ mịt, giữa rừng, đèn đuốc sáng trưng. Cả sơn trại bị hàng loạt bóng áo đen bao vây. Ai nấy đều khiếp sợ, cúi ngằm. Ngô Thất vốn là đầu lĩnh, lúc này cũng không ngoại lệ. Cả người run run, sợ hãi nói:
“ Thưa đại nhân, bọn chúng mới xuất phát, có thể ngày mai mới đến chỗ đó.”
Một bóng áo đen, khẽ gật đầu:
“ Nhìn chằm chằm. Nếu sai xót thì cả ngươi cùng cái trại này sẽ bị san phẳng. Rõ chưa?”
“ Vâng..... vâng.... vâng. Đại nhân yên tâm. Nhất cử nhất động của bọn chúng. Nô tài sẽ kịp thời bẩm báo. Quyết không chậm trễ.”
Bóng áo đen hài lòng, nói:
“ Xong việc rồi. Ngươi lui ra đi.”
“ Vâng.”
...........
Đợi Ngô Thất lui, phía sau ba người khác bước lên lần lượt là Giáo Chủ Bạch Liên Giáo Tề Lâm Nhi, Minh Vương Vương Tam Hoè, Thiên Vương Lưu Chi Hiệp. Thấy ba người Ngô Vương Ngô Bất Nguyệt thưa:
“ Mọi chuyện vẫn theo kế hoạch của chúng ta. Có thể ngày mai hành động.”
Tề Lâm Nhi gật đầu. Bên cạnh Thiên Vương khẽ thắc mắc:
“ Giáo chủ lần này có lên. Dù sao đây cũng là đồ của Hòa Thân. Chúng ta vẫn đang hợp tác. Nếu chuyện này vỡ lở ra lại không hay.”
Minh Vương vốn là kẻ lỗ mãng nói:
“ Hừ. Hợp tác cũng chỉ vì lợi ích. Hắn cho chút mà đòi chúng ta bán mạng cho ư. Ngu xuẩn. Món lợi trước mắt há lại không động tâm.”
Thiên Vương vẫn nghi hoặc
“ Trong đó có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391629/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.