Ban đêm, đường phố vắng người, Tống Miên ôm lấy cánh tay rớm máu, chật vật bỏ chạy. Phía sau năm người khác đang đuổi theo. Trong đó tên thủ lĩnh tên là Tô Cương, cười lớn:
" Ngươi không thoát được đâu. Khôn hồn dừng lại."
Hắn nghe vậy càng cố cắn răng, gia tốc bước chân. Nhưng được một lúc, hắn bất ngờ dừng lại, bởi phía trước một lượng lớn quân lính đang tuần tra. Đang suy nghĩ xem lên đi hướng nào thì chính trong lúc đó, năm người kia cũng đuổi kịp, Tô Cường cười:
" Ta đã nói mà không nghe. Đưa lệnh bài đây, ta cho người chết toàn thây."
" Hừ." Tống Miên cười lạnh, sau đó nói:
" Mơ tưởng. Có giỏi thì đi theo ta." Rồi lấy hết sức bật vào trong phủ.
.......
" Bịch." Không ngờ bên trong cũng có đám binh lính, theo quán tính, hắn xô ngã hai tên, thấy tình hình không ổn, hắn chật vật đứng lên, bỏ chạy.
Sau phút bất ngờ, Lý Sơn bình tĩnh, nghiêm mặt nhìn những tên khác:
" Mau chóng tản ra tìm. Hắn chưa chạy xa đâu."
" Vâng."
Nhưng lúc sau, tất cả quay lại, lắc đầu, Lý Sơn thở dài, móc trong người pháo hiệu bắn lên.
.........
Pháo hiệu vừa vang, tổng dinh khắp nơi đèn đuốc sáng trưng, Thang Hùng Nghiệp nhanh chóng đi tới:
" Có chuyện gì?"
Lý Sơn vội vã khom người:
" Thưa tướng quân, vừa lấy có tên thích khách lẻn vào. Chúng hạ thần bất ngờ lên đã làm mất dấu. Mong tướng quân trách tội."
Nghe vậy, Thang Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391600/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.