Tất cả lui, Nguyễn Huệ ngồi tựa lưng trên long ỷ, khẽ thở dài. Lúc sau cầm lấy bút, chậm rãi viết, đọc xong không thấy ưng ý lại xé đi. Hơn mười lần, cảm thấy tạm ổn, mới chậm rãi cho vào phong, nói:
" Ngươi bằng cách nhanh nhất đưa tận tay cho huynh ấy."
" Vâng." Hồ Thức đáp.
.......
Sáng sớm, hắn vừa dậy thì Tiểu Quế Tử vội vã nói:
" Thưa bệ hạ, ngay từ sớm. Năm vị tướng quân đã đưa tấu chương lên. Nô taci để trong thư phòng."
" Ừm."
Hắn tiến đến. Khẽ lật giở. Cẩn thận kiểm tra không có sái xót, khẽ đóng dấu.
Sau đó nhìn Tiểu Quế Tử nói:
" Ngươi mau chóng đưa cho tới năm ngừoi đó."
" Vâng. Noi tài tuân chỉ."
...........
Cuộc hành quân lần này là tuyệt mật. Rất ít người có thể biết. Nhưng dù cẩn thận ra sao thì sự điều động hơn nửa số thuyền Định Quốc ở Thị Nại không thể che dấu những kẻ hữu tâm.
........
Trong doanh trại được coi là nghiêm ngặt nhất Qui Nhơn. Người ra vào bị kiểm xoát vô cùng nghiêm ngặt, luôn bị bất ngờ hỏi khẩu lệnh trong ngày trong tháng, nếu không đáp hoặc chần trừ thì bin xử trảm tại chỗ.
Một căn hầm bên cạnh nhà xí ở khu căn cứ hải quân ở Thị Nại. Võ Văn Lượng khẽ thò đầu thở dốc:
" Không biết huynh ấy nghĩ gì mà sắp xếp ta nơi đây."
Tuy không muốn nhưng việc Võ Tánh(*) giao, hắn đều muốn nghiêm túc chấp hành, hắn khẽ phát tiết lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391583/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.