Bốn người đi tới Vân Đồn, đã là ngày thứ sáu. Trời mưa lớn khiến hành trình bị chậm trễ khá nhiều
Khẽ vặn vẹo cái eo cho thoải mái, Nguyễn Toản quay sang nhìn Lê Huy nói:
"Ngươi đi nghe ngóng xem sứ thần của Triều đình đến chưa?"
" Vâng."
Lê Huy rời đi, bốn người cũng tiến vào một quán nước ven đường chờ đợi.
Sáng sớm lên quán nước khá vắng, chỉ có ông lão vừa trông quán, vừa ngủ gà ngủ gật, nhìn thấy khách lạ, lão Ủn khẽ xoa xoa mắt, cười hỏi:
" Mấy cậu uống chè được chứ? Mới sáng sớm, lên nước vối tôi chưa kịp chuẩn bị. Mong mọi người thông cảm."
" Không sao đâu lão. Cho con ba chè đặc là được."
Lão Ủn gật đầu, cẩn thật rót từng cốc, đưa tới. Ba người chậm rãi thưởng thức.
.............
Lúc sau, Lê Huy quay lại. Hắn thấy vậy, khẽ ra hiệu. Triệu Lan tiến đến trả tiền, ba người rời đi.
Thấy ba người rời đi, lão Ủn ánh mắt trở lên sắc nhọn, một tờ giấy viết vội được chuyền ra sau. Bảo đứa cháu mang đi.
Động tác quá nhanh, cộng thêm tâm trạng mệt mỏi, không một ai để ý.
................
Thấy hắn đi đến, Lê Huy vội vã:
" Thưa công tử, thuộc hạ đi nghe ngóng thì có vẻ đoàn sứ của Triều đình chưa tới?"
" Ừm. Vậy còn mấy ngày nữa, chưa cần thông tri với Phân tri Võ Long và Phân suất Trương Năm."
" Vâng."
" Mà ngươi đi tìm lấy một căn nhà mua lại, dù ở mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391538/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.