🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi ánh chiều buông rủ, chiếu rọi xuống, mặt nước lung linh như một bước tranh thuỷ mặc, khiến bất kì ai đều ngẩn ngơ. Tiếng ca huế không biết từ đâu vang lên quanh quẩn trong không trung, khiến lòng lữ khách xao xuyến:



" À á ơ a a à á ơi



Ai vô xứ Huế thì vô



Chớ sợ Truông nhà Hồ, chớ sợ Phá Tam Giang à ơi



À á ơ a a à á ơi



Ngó ra quê cha đường xa sông rộng



Ngó về quê mẹ núi lộng đèo cao



À á ơ a a à á ơi



Nhưng con ơi, con ngú ngủ sâu



Chứ nối lại nhịp cầu



Chứ đã có o ó ư... người đi



À á ơ a a à á ơi."



..........



Sau một ngày mệt nhọc, những con thuyền dần xuôi theo dòng sông Hương cập bến. Hai bóng người mặc Mãn phục, theo chân mọi người bước xuống, nhìn quang cảnh đơn sơ của một nơi gọi là kinh đô, Vương Liễn khẽ cười:



" Man di đúng là man di. Đến nơi phồn thịnh nhất cũng không so sánh được với nơi ở của chúng. Tưởng thiên đường phía trước ai ngờ là địa ngục a...."



Nghe vậy, Vương Kiệt (*) nhíu mày:



" Ta đã dậy con bao lần, đừng lên trông mặt mà bắt hình dong. Giữ lấy cái miệng, kẻo chết lúc nào không hay."



" Cần gì chứ, chả nhẽ bọn chúng dám giết con? Hừ, thách cả họ."



" Im." Một cái tát lao đến, Vương Kiệt gằn giọng: " Thứ bất học vô thuật. Đây là đất khách quê người, không phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391520/chuong-89.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dòng Máu Lạc Hồng
Chương 89: Phú Xuân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.