Sáng sớm, sau chuyến đi dài mệt nhọc, Nguyễn Toản ngủ thiếp đi. Khi tia nắng chiếu rọi qua khe cửa, hắn mới khẽ trở mình. Nhìn nàng vẫn ngủ ngon lành, hắn nhẹ nhàng bước ra ngoài, thay đồ, bắt đầu bài tập dưỡng sinh.
Ăn uống xong xuôi, hắn chậm rãi đi ra ngoài. Khi vừa hé cửa, cảnh tượng đập vào mắt vô cùng choáng ngợp. Dân chúng đang tụ tập bàn tán xôn xao, một đống lửa được nhóm lên giữa sân, những đôi trai gái nắm lấy tay nhau nhảy múa, hát hò. Ai ai đều diện trang phục thật đẹp, màu sắc sặc sỡ. Cảm tưởng như lễ hội mùa xuân.
Đang ngơ ngác, cụ A Tư từ phía sau, tiến đến hồ hởi nói:
" Dân chúng biết công tử trở về, lên cùng nhau tụ tập lại đây. Mọi người ai ai cũng nhớ thương người."
Hắn nghe vậy, trong lòng vui sướng, nở một nụ cười đáp lại, rồi đánh mắt sang nhìn Vũ Tam.
Thấy vậy, Vũ Tam vội vã thưa:
" Việc công tử trở về, hạ thần đã cố gắng che dấu nhưng hôm qua lúc uống rượu trở về, thì gặp một vài người. Ngồi hàn huyên không may lỡ lời. Khiến mọi người đều biết. Mong công tử trách tội." Nói xong đầu cúi thấp lo sợ. Hắn biết công tử lần này về đột ngột, không có tiết lộ chắc hẳn có lí do riêng. Hắn nói ra làm hỏng kế hoạch, e rằng.... người càng lúc càng run lên.
Nguyễn Toản liếc nhìn thật sâu. Ban đầu hắn không muốn tiết lộ, muốn dành thời gian thăm dò một lượt cũng như nghỉ ngơi đợi chờ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391516/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.