Lâu lắm Nguyễn Toản mới được thả lỏng mình. Khi ánh nắng chói chang chiếu qua khe cửa len lỏi vào bên trong. Hắn khẽ mở mắt, nhìn sang bên cạnh vẫn thấy nàng mèo lười, nằm co mình rúc vào lòng. Khẽ nở nụ cười.
Cuộc đời, chỉ cần đơn giản như vậy, đủ khiến người ta hạnh phúc. Đâu cần phải lầu son gác tía, mỹ nữ quấn quanh......
.......
Nàng ngẩng mặt lên, nhìn thấy phu quân đang cười, khẽ cựa mình ôm thật chặt. Hai người cứ nằm vậy. Cảm nhận lẫn nhau.
........
Bữu trưa xong xuôi, Nguyễn Toản tiến về khu dậy học.
Ban đầu, Nguyễn Toản chỉ ý nghĩa đơn giản là xây dựng những lớp bình dân học vụ quảng bá chữ quốc ngữ phố biến. Nhưng dần dần cái mẹ lại đẻ cái con. Từ túp lều đơn sơ, giờ mở rộng thành những lớp học khang trang xây bằng gạch vữa, vững chắc. Nối lấy đuôi nhau thành hành dài, những hàng cây xanh mát.Bên ngoài là hai trung đội bảo vệ xung quanh.
Trường học phân biệt làm bốn khu cách biệt. Ứng với từng cấp độ.
Khu vực đầu tiên là khu A, có số phòng nhiều nhất, 10 phòng, sĩ số luôn lớn hơn 30 người.
Hắn tiến lại một lớp, đứng từ dưới nhìn lên. Ai ai cũng say xưa quan sát, không hề nhận ra.
Lớp học được kê làm 4 dãy, mỗi dãy 5 bàn, mỗi bàn ngồi hai, đều được người dân tình nguyện gia công mang tặng. Xung quanh phòng học những chữ cái được chạm khắc treo đầy xung quanh, cùng những bức vẽ minh hoạ( Vd chữ B thì bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391506/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.