Ánh nắng chiếu rọi vào quán trọ, Wellington chớp chớp mắt khẽ tỉnh giấc, đầu hơi choáng váng. Khẽ vươn người đứng dậy, cả người đau nhức. "A" Wellington khẽ cựa mình.
Nằm trên nghế, Shole nghe tiếng động thức giấc, hốt hoảng:
" Nằm xuống Arthur( tên gọi thân mật của Wellington),đừng động đậy, cậu đang băng bó. Cẩn thận."
Vừa nói Shole vừa tiến lại, đỡ Wellington nằm xuống. Khi nhìn vết thương vẫn ổn, Shole thở phào:
" May là không sao đó."
Nhìn thấy Wellington đang tò mò nhìn mình, Shole cười:
" Có thể bạn đang rất tò mò tại sao ư."
Wellington gật đầu:
" Tôi cũng đang thắc mắc đây. Tôi nhớ hôm qua đang trên lưng ngựa thì bị đánh ngất. Sau đó thì....." ôm lấy đầu đang đau nhức.
Shole nhìn vậy, khẽ an ủi Wellington:
" Không sao, đừng cố nhớ nữa."
"Mà tại sao tôi trở lại phòng, lúc đó tôi nhớ là đang ở ngoài thành...."
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Wellington, Shole đáp:
" Lúc đó, tôi đang nằm ngủ bỗng thấy cảm giác bồn chồn bất an. Cứ tưởng là do buổi chiều gặp bà lão đó. Cũng lo sợ lên sang tìm bạn và Humboldt mượn quyển kinh thánh, muốn ngâm tụng một chút. Nhưng Humboldt không mang sang tìm bạn nhưng không thấy.
Lại nhìn cửa sổ thấy mở, càng bất an hơn, lên vội vã tìm Toản cùng Humboldt.
Cuối cùng, Toản sai sử Hắc vệ cũng như liên hệ Nguyễn Huệ đi tìm."
" Sau đó thì sao....." Wellington bồn chồn hỏi.
" Không có kết quả..... Mãi sau khi tờ mờ sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391475/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.