Dứt lời, cả hai nhảy lên ngựa phóng ra khỏi thành.
Cả hai bóng người cứ lao vun vút, không rõ bao lâu.
Khi mặt trời đã khuất sau dãy núi, hai người dừng chân bên gốc đa, Nguyễn Toản xuống ngựa, nhìn Nguyễn Huệ nói:
" Trước buộc ngựa ở đây, quãng đường phía trước phải đi bộ, đường hơi xấu chút."
" Ừm." Nguyễn Huệ gật đầu, buộc ngựa vào gốc cây, rồi cả hai đi tiếp.
Con đường gồ ngề, kết hợp trời mưa lên khá trơn trượt, cả hai chậm rãi đi lên.
Cuối cùng hai người cũng lên tới đỉnh, khác xa phía dưới, trên đỉnh núi là một sơn trang đèn đuốc sáng trưng, trang hoàng lộng lẫy, Nguyễn Huệ cũng cảm thấy bất ngờ, nghi hoặc nhìn sang, Nguyễn Toản cười:
" Đây là Trang viên ma. Haha. Tiếp theo huynh thấy đệ làm gì làm theo là được."
Nguyễn Huệ là người gan dạ, lên không bao giờ tin truyện ma quỷ, lên nghe vậy, chỉ cười xoà, rồi gật đầu coi là đồng ý.
Nói xong, cả hai đi đến cửa trang viên, hai tên lính canh trong trang phục Hắc Bạch vô thường ngước nhìn, một tên hỏi:
" Thư mời đâu?"
" Đây,." Nguyễn Toản móc trong người hai lệnh bài nhỏ đưa tới, hai tên quan sát thật kĩ, gật đầu, mở cửa.
Cả hai đi vào, Nguyễn Huệ rỉ tai nói:
" Đây là lễ hội hoá trang ư."
Nguyễn Toản gật dầu:
" Hay còn gọi là Halloween- ngày lễ của sự hài hước và chế giễu để đối đầu với quyền lực của cái chết. Đây là bản chất bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391405/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.