Ngay khoảnh khắc Thương Nghi đang bị dư chấn của Dị hỏa hất văng đi, thân hình chao đảo mất kiểm soát giữa không trung, Minh Long lập tức chớp lấy thời cơ ngàn năm có một này để bồi thêm đòn chí mạng. Hắn ngửa mặt lên trời, gầm lên một tiếng hiệu lệnh vang vọng khắp chiến trường:
- TIỂU LANG!
Sâu trong đan điền, Thiểm Tật Kim Lang gào thét điên cuồng đáp lại tiếng gọi của chủ nhân. Linh lực lôi đình thuần khiết tích tụ bấy lâu nay được giải phóng toàn bộ, xé toạc các huyệt đạo để tuôn trào ra ngoài. Bầu trời phía trên A Tốc Cung bỗng chốc tối sầm lại. Mây đen cuồn cuộn kéo đến che khuất ánh mặt trời. Bên trong những đám mây đen kịt, những tia sét vàng kim rực rỡ, uy nghiêm như thiên phạt bắt đầu nhe nanh múa vuốt.
Minh Long lúc này trông tựa như một vị Lôi Thần giáng thế. Hai mắt hắn sáng rực như đuốc, tóc tai dựng ngược trong gió lốc, ngón tay chỉ thẳng vào bóng dáng Thương Nghi đang chới với phía xa:
- Ý CHỈ THẦN SẤM!
"Oành! Oành! Oành!"
Không gian rung chuyển dữ dội tưởng chừng như sắp sụp đổ. Từ trên chín tầng mây, ba đạo lôi đình kim quang to lớn như những cột đình cổ thụ, mang theo ý chí hủy diệt tàn bạo giáng thẳng xuống đầu Thương Nghi với tốc độ nhanh đến mức ánh mắt con người khó lòng theo kịp.
Thương Nghi gầm lên trong hoảng loạn, vội vàng điều động thêm linh lực để ngưng tụ lớp Thủy Hộ Thân nhằm che chắn cho bản thân.
"Rắc! Đùng!"
Trước sức công phá của Thiểm Tật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/5197073/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.