Bên ngoài những bức tường thành sừng sững, kiên cố bao quanh A Tốc Thành, gió thảo nguyên thổi lồng lộng, cuốn theo bụi đất và cả cái mùi khét lẹt đặc trưng của chiến tranh từ bên trong phả ra.
Bạch Ảnh đang phi nước đại, bốn vó tung bay trên nền cỏ úa, tạo thành một vệt trắng lướt đi dũng mãnh vòng quanh khu vực chân thành. Tốc độ của nó rất nhanh, mạnh mẽ và bền bỉ, song vẫn duy trì được sự ổn định cần thiết để hai người ngồi trên lưng có thể dễ dàng thao tác mà chẳng lo bị hất văng xuống đất.
Đồ Nha và Cáp Tát ngồi trên lưng ngựa, tư thế vô cùng vững chãi. Một tay cả hai bám chắc vào đai yên hoặc dây cương để giữ thăng bằng trước những cú xóc nảy mỗi khi Bạch Ảnh băng qua những mô đất gồ ghề. Tay còn lại của cả hai liên tục hoạt động hết công suất. Cả hai thò tay vào những chiếc túi vải thô nặng trịch treo lủng lẳng bên hông ngựa, lôi ra những vật thể lạ lẫm, sau đó ném rải rác xuống các bụi rậm, hốc đá hoặc những vị trí trọng yếu xung quanh các cổng thành theo một quy luật nào đó.
Đồ Nha vừa ném một vật xuống lùm cỏ cao ngang người, đôi mắt nàng lại lo âu hướng về phía hoàng cung đang bốc khói đen nghịt phía sau bức tường thành cao vút kia. Những tiếng nổ rầm trời cùng những luồng linh lực dao động dữ dội từ trong đó vọng ra khiến trái tim nàng thắt lại từng cơn.
Nàng khẽ thở dài, giọng nói mang theo nỗi bất an bị tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/5150342/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.