Bầu trời phía trên A Tốc Thành lúc này như bị xé toạc bởi những luồng năng lượng hủy diệt điên cuồng va chạm vào nhau. Mây đen vần vũ bị đánh tan tác, để lộ ra khoảng không gian nứt vỡ, chao đảo dữ dội tựa như ngày tận thế. Bên dưới, kiến trúc kinh thành nguy nga một thời giờ đây chỉ còn là những đống gạch vụn hoang tàn, khói lửa ngập trời.
Tại tâm điểm của cơn bão, Đại Hãn A Tốc Cát Bát đang đứng sừng sững tựa một ngọn núi tuyết ngàn năm không thể lay chuyển. Ông khoác trên mình bộ giáp da thú đã thấm đẫm máu tươi, tay nắm chặt thanh trường thương đen tuyền nặng ngàn cân mang. Khí thế tỏa ra từ người ông uy nghiêm, lạnh lẽo thấu xương tủy. Tu vi Hóa Thần hậu kỳ của ông bùng nổ mạnh mẽ, tạo thành một vầng hào quang Băng linh lực màu trắng xanh dày đặc bao bọc lấy cơ thể, những bông tuyết sắc lẹm xoay tròn xung quanh ông tạo thành một lớp phòng ngự tự nhiên ngăn cản mọi đòn tấn công.
Tuy nhiên, cái giá phải trả cho sự kiên cường đó cũng vô cùng đắt đỏ.
Cơ thể cường tráng của Cát Bát lúc này đã chi chít những vết thương lớn nhỏ. Máu tươi từ bả vai, hông và đùi chảy ra ướt đẫm cả bộ giáp da thú, đông cứng lại thành những mảng băng đỏ sẫm trên cán thương. Hơi thở của ông đã trở nên nặng nhọc, mỗi lần hít vào thở ra đều phả ra làn khói trắng lạnh buốt. Dẫu vậy, đôi mắt của vị Đại Hãn vẫn rực sáng ngọn lửa chiến ý điên cuồng. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/5067675/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.