Minh Long vội đảo mắt về hướng âm thanh vừa phát ra. Đập vào mắt hắn là một cảnh tượng vừa đẹp đẽ lại vừa có chút hỗn loạn. Ở đó, một con bạch mã đang đứng sừng sững. Toàn thân nó phủ một bộ lông trắng muốt như tuyết đầu mùa, không một tì vết. Bờm và đuôi của nó dài, màu bạc, tung bay trong gió như những dải lụa. Đôi mắt nó to tròn, đen láy ánh lên vẻ thông minh, kiêu hãnh và bất khuất. Dù khí tức tỏa ra chỉ là của yêu thú Nhất giai sơ kỳ, nhưng nó lại toát lên một khí chất cao quý khó tả.
Nhưng chỉ có điều, hiện tại con bạch mã dường như đang bị thương ở một chân sau, khiến nó đứng không vững. Nó đang cố gắng vùng vẫy một cách tuyệt vọng, hí lên từng hồi đầy đau đớn và phẫn nộ, chống lại hai người tu sĩ Luyện Khí kỳ. Hai người này, mặt mày có phần bặm trợn, đang ra sức kéo giật một sợi dây thừng thô ráp đang thít chặt vào cổ con vật, cố gắng khống chế nó. Mỗi lần con ngựa giãy giụa, chúng lại càng dùng sức kéo mạnh hơn, khiến nó thêm đau đớn.
Minh Long thấy vậy liền nhíu mày, không chút do dự chạy lại. Hắn cất giọng hỏi:
- Hai vị huynh đài này, con bạch mã này bị sao vậy? Một trong hai người, thấy có người đến, liền quay lại. Hắn vừa thở hổn hển vì mệt, vừa lau mồ hôi trên trán, vừa đáp:
- À… không có gì. Con yêu thú bạch mã này là do chúng ta tốn công bẫy được. Nó cứng đầu quá. Đang tính đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705399/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.