#DMCR#VP:
Không khí trong đại sảnh đang căng như dây đàn, chỉ một tia lửa nhỏ cũng có thể bùng nổ. Đúng lúc này, một giọng nói già nua, khàn khàn nhưng lại mang theo một sức nặng vô hình vang lên từ phía sau đám người Hàn Nguyệt Môn, khiến tất cả mọi người phải giật mình.
- Hàn Mộc trưởng lão, Thái Đống tuổi còn non trẻ, có phần hiếu thắng, nếu có gì mạo phạm, xin ngài bỏ quá cho.
Kèm theo đó là tiếng bước chân chậm rãi và tiếng"cộc, cộc"đều đặn của một cây gậy chống xuống sàn ngọc. Đám đông lại một lần nữa dạt ra, nhưng lần này trong ánh mắt họ không còn là sự hóng chuyện mà là sự kính sợ tột độ.
Người vừa xuất hiện là một lão bà, thân hình nhỏ bé, lưng còng gập, một tay chống cây gậy gỗ màu đen sẫm, khuôn mặt chi chít nếp nhăn của tuổi tác. Trông bà ta như một ngọn đèn dầu sắp cạn, có thể tắt bất cứ lúc nào. Nhưng không một ai dám xem thường, bởi đó chính là Tam trưởng lão khét tiếng của Hàn Nguyệt Môn - Hàn Thuyên.
Bà ta vừa bước từng bước chậm rãi tiến lên, vừa cố ý tỏa ra tu vi Hóa Thần sơ kỳ hùng hậu của mình. Mỗi một tiếng"cộc"của cây gậy vang lên, một luồng uy áp vô hình lại lan tỏa ra, giống như một gợn sóng đập vào tâm thần của tất cả mọi người. Những tu sĩ có tu vi thấp cảm thấy lồng ngực khó thở, hai chân run rẩy, vô thức bị uy thế đó bức lùi lại từng bước chân. Cả đại sảnh rộng lớn bỗng trở nên nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705364/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.