#DMCR#VP:
Lúc này, Tiểu Mễ và Tào Tử Anh cũng đứng ở cửa, nghe hết câu chuyện vừa rồi. Cả hai tròn mắt nhìn Minh Long và Yên Nhi, ánh mắt đầy kinh ngạc xen lẫn khó tin. Minh Long miệng lắp bắp:
- Khoan đã. .. không phải như vậy. .. tất cả hiểu lầm rồi. .. nghe ta giải thích. ..
Thượng Quan Hàn Thương đứng sừng sững ngay giữa khung cửa, khí thế bức người như núi cao đổ ập xuống. Ánh mắt lão ta lạnh lẽo, từng tia máu trong đồng tử dường như đang nhảy múa, chất chứa sát ý đủ khiến không khí trong phòng đặc quánh lại. Giọng lão trầm thấp, từng chữ như gõ mạnh vào lồng ngực mọi người:
- Yên Nhi, chuyện là thế nào?
Minh Long lập tức xoay người lại, tay khua khua như muốn kéo Yên Nhi lên tuyến phòng thủ của mình:
- Kìa muội! Mau giải thích cho rõ ràng đi…
Yên Nhi khẽ cắn môi, đôi mắt dao động như đang tìm từ ngữ.
- Chuyện này. .. con. .. con. ..
Thời gian trong mắt Minh Long như bị kéo dài ra vô tận, mồ hôi lạnh bắt đầu túa dọc sống lưng.
- Con. .. con cái gì? Nói là không phải đi chứ. .. - Hắn nuốt nước bọt, lòng bàn tay siết chặt đến trắng bệch.
Nhưng rồi, chẳng khác nào sét đánh ngang tai, Yên Nhi thở ra một hơi, đôi vai run nhẹ, giọng khẽ mà như đâm thẳng vào tim Minh Long:
- Đúng là như vậy, phụ thân. .. hắn đã nhìn thấy hết rồi. ..
-"Phốc! "
Minh Long phun ra một ngụm như vừa uống nhầm nước sôi.
- Cái… cái gì cơ? !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705360/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.