#DMCR#VP:
Thượng Quan Yên Nhi, vẻ mặt vô hồn, khóe môi cong lên lạnh lẽo như băng tuyết. Nàng cất giọng, từng chữ như lưỡi dao lướt qua da thịt:
- Nếu ngươi đã chọn con đường chết. .vậy thì, để ta tiễn ngươi một đoạn.
Lời vừa dứt, linh lực trong thể nội nàng như bùng nổ, xoáy lên thành từng cột khí cuồn cuộn tứ phía. Áp lực khủng khiếp ép Minh Long phải lùi liên tiếp mấy bước, hai tay thủ thế, ánh mắt không còn chút cợt nhả nào.
Thượng Quan Yên Nhi lúc này như thể đã vứt bỏ toàn bộ lý trí, hàn ý và sát khí đan xen trong từng hơi thở. Nàng đưa tay kết ấn, miệng lẩm nhẩm chú quyết, giọng niệm ban đầu còn rõ ràng, nhưng dần dà trở nên méo mó, vặn vẹo, đầy quỷ dị.
- Aaaaaaaa. ..
Thủy linh lực quanh thân gào thét, tựa như một cơn sóng thần sắp trút xuống, khí tức không còn giống vũ kỹ bình thường nữa.
Trên khán đài, sắc mặt các trưởng lão đồng loạt đại biến.
- Cái này. .. - Hằng Vân thốt lên, giọng run nhẹ:
- Hiến Tế Tinh Huyết?
Bốn vị trưởng lão khác lập tức đứng bật dậy, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía võ đài:
- Là nó rồi! Không thể sai được!
- Nhưng đây là luận bàn đồng môn thôi mà… Yên Nhi sao lại phải dùng tới nó?
Liệt Khang dưới khán đài đang khoanh tay xem kịch, sắc mặt từ hứng thú dần trở nên căng thẳng, nắm chặt tay, miệng lẩm bẩm:
- Không thể nào. .. Yên Nhi, chẳng lẽ muội thật sự muốn thi triển cái đó?
Phía sau, các đệ tử cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705357/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.